Cuộc cải cách marathon của dân tộc ta...
Nhân đọc cái bài "Những lực cản của nền kinh tế" mới được đưa lên ChúngTa.com nên tức tốc viết một đoạn suy nghĩ ra đây tý. Cứ cải cách như vậy chắc đất nước chúng ta thành rồng phượng cả.
Mấy hôm trước có đọc một bài về TS Sơn, Viện trưởng mới của Viện Kinh tế Nông nghiệp, nơi mama làm việc ở đó 30 năm (và sắp nghỉ hưu) thấy cũng hay hay. Cái viện đó trì chệ 30 năm rùi, nay có ông Viện trưởng mới, hi vong sẽ khởi sắc hơn. Mình cần lưu ý cái vụ "đồng chí có thể thôi không làm trưởng bộ môn được không?"
Đọc chi tiết lại VNN:
http://vietnamnet.vn/psks/2005/09/494387/
và
http://vietnamnet.vn/psks/2005/09/493231/
Làm việc gấp đôi... bằng cách nghỉ thứ 7 và à uôm cả tuần??!!
Đọc xong chợt nhớ tới chuyện chính phủ của "chúng ta" đưa ra cái quả nghỉ ngày thứ 7, nghĩa là một tuần nghỉ 2 ngày thứ 7 và CN, và nhiều lý do đưa ra để hợp lý lắm, kể có mà hết năm chưa xong. E hèm, nhìn lên bản đồ kinh tế mãi mới thấy Việt nam ở cái vị trị dưới 100 gì đó, nghĩa là thuộc danh mục các nước nghèo, có thể gọi là "nghèo kiết xác được rồi". Ấy thế mà cái nền kinh tế "lấy quốc doanh làm chủ đạo, nhất định không lấy kinh tế tư nhân làm chủ đạo" này lại cho cán bộ, nhân viên nghỉ luôn ngày thứ 7, rồi cái nền "hành dân là chính" đầy trì trệ này cũng cho nghỉ luôn thứ 7, lý do vì có làm thứ 7 cũng bằng KHÔNG. Khà, hoá ra cứ nghỉ thứ 7 là văn minh rồi, là "giàu" rồi, khặc.
Đọc xong cái bài báo trên, tự nghĩ liệu nếu không cho nghỉ thứ 7 và chính phủ thiết quân luật yêu cầu cán bộ công chức nhà nước làm việc "như điên" thì đến bao giờ thì đuổi kịp nước khác nhỉ? Còn cái kiểu à ơi "nghỉ thứ 7 để có nhiều thời gian quan tâm gia đình và đi du lịch" này thì chẳng biết bao giờ kinh tế phát triển để mà "đi du lịch được". Nghĩ mà thấy chán, :(
Xin post ra đây một đoạn hầu quý bạn ghé thăm.
Nguồn: của Báo Thanh Niên nhưng đăng trên Tiền Phong
http://www.tienphongonline.com/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=23401&ChannelID=4
Dẫn nhập:Một anh bạn ở Mỹ từng về công tác trong nước tâm sự: “Nước mình muốn hội nhập và ngang ngửa với người, phải phấn đấu làm việc cật lực như những người di dân đến đất Mỹ mới được.
Người Việt mình ở nước ngoài sở dĩ thành đạt là nhờ họ đã phải làm việc gấp đôi, gấp ba người tại chỗ...”.
Nước Mỹ đúng là vùng đất của di dân, xã hội đó sở dĩ năng động là do luôn được tiếp sức của dòng người di dân mới. Muốn tồn tại và thành công, người di dân thường phải nỗ lực học tập, làm việc rất nhiều. Đó là quy luật và thực tế tôi nhìn thấy hằng ngày ở đây, nhất là đối với lớp thanh thiếu niên mới sang.
Chuyện làng người mẫu Việt nam
Nay chỉ liệt kê ra đây 5 kỳ bài viết về làng người mãu VN đã đăng trên Tuổi Trẻ để quý bạn đọc chơi:
- Kỳ 1: Học phí trả bằng... nhan sắc!
- Kỳ 2: Những “bài học” sau cánh gà
- Kỳ 3: Người đẹp và đại gia
- Kỳ 4: “Phút nói thật” của những siêu mẫu
- Kỳ 5: Để những bước “chân dài” bớt nhọc nhằn...
Về sau rảnh rang hơn sẽ viết tý chút về giới "người đẹp" hay là "gái cao cấp" này.
Cảm xúc đầu tiên: TỞM
5 tỉ sắp triển khai dự án mang loa phường đến nhà dân, các quan thực hiện dự án sắp có "mầu"
Cá nhân mình chiều nào cũng được nghe tình tình phòng chống ma tuý, đặt vòng hay tránh thai của phường (do loa ở bệnh canh chỗ mình thuê VP), nghe phát rồ, "đíu" làm được gì giờ đó, lúc đó mới thấy hết "giâ trị nhân văn" và "tuyên truyền văn hoá" của loa phường.
Không biết khi nào phường cho lắp loa tại nhà mình đây, khi đó các "quan" triển khai dự án này tha hồ có "mầu". Còn mình, sau 5 phút là tối đa, sẽ vác búa ra đập bẹp cái loa, cắt dây. Thế là xong, mỗi cái số tiền 5 tỷ kia chính phủ vẫn chi, nghĩa là dân vẫn phải nộp thuế để phục vụ cho cái "trò nhố nhăng" này.
Mời quý bạn đọc tham khảo:
- 10 lý do dẹp loa phường - Báo Lao Động điện tử
- Hệ thống loa phóng thanh có còn phù hợp? - VietNamNet
- Chuyện của những chiếc loa phóng thanh - Kinh Tế & Đô thị (trong cái bài này thấy "đồng chí" chủ tịch phường mình ở phát biểu loa phường rất hay, rất có giá trị, dân không thấy nhắc ngay, không biết có lắp ở cạnh nhà hay hướng vào nhà "đồng ý" ấy không nhỉ?)
Quý bạn nào hứng thú, vào đây xem "Ý kiến của nhân dân về cái loa vô duyên cạnh nhà" trên VietNamNet
Chuyện tuyển sinh của trường "trồng người" số 1 tại Việt Nam
Hay thật, nghĩ mà thấy vui. Một trường ĐH về Sư phạm hàng đầu VN lại có lối hành xử cửa quyền, vô văn hoá, không có trách nhiệm như vậy, trong khi đó lại đi đào tạo những con người sau này sẽ đại diện cho đất nước trong công cuộc "trăm năm trồng người". Qua sự việc này, thấy đất nước ta "phát triển và hùng cường" cũng đúng, "bảng vàng thành tích" của Bộ Giáo dục ngày càng dày, càng đẹp, Đảng và Nhà nước tha hồ náo nức báo công, chỉ có dân đen là khổ. Mà quái lạ, sao suốt ngày nghe thấy văng vẳng đâu đây "Đảng và Nhà nước là của dân, do dân và vì dân", ặc, cái kiểu vì dân này thì xin kiếu... :(
Quý bạn ghé chơi nếu thích đọc bài báo đó, xin vui lòng bấm vào đây để đọc trên Tuổi Trẻ Online.
Tranh nude và tâm lý 'tự sợ' của người Việt
Đọc trong bài viết thấy bài báo nói rằng 11/11 này sẽ triển lãm ở 39 Lý Quốc Sư, vậy nếu ở Lý Quốc Sư, Hà nội thì có lẽ planning đến xem tranh phát nhể, đề tài này thú vị đây! :D
Xin đăng lại bài báo phục vụ quý bạn ghé thăm (hoặc để tự đọc hay để cái blog nó đầy :D)
Nguồn: VnExpress
Ngày 11/11, các họa sĩ Lê Thiết Cương, Trần Huy Hoan và Đỗ Sơn sẽ cùng Phan Cẩm Thượng, Nguyễn Quân, Dương Minh Long... tổ chức một triển lãm tại 39 Lý Quốc Sư về đề tài "Nude". Họ tâm sự với VnExpress xung quanh đề tài này.
Họa sĩ Lê Thiết Cương: "Tranh nude chỉ phát triển khi ta khắc phục tâm lý tự sợ"
Tôi bắt đầu vẽ nude từ năm 1991. Bức tranh đầu tiên - "Mất ngủ" - tôi vẽ một người đàn bà đang nằm ngủ, nhưng dáng vẻ đầy trằn trọc, thao thức. Từ đó đến nay tôi có khoảng 10 bức tranh về đề tài này, trong đó có 5 bức không hoàn toàn là nude mà là sex.
Bất kể sinh viên nào khi nhập môn vào nghề họa đều phải vẽ nude bởi tất cả vẻ đẹp của thiên nhiên đều kết tụ vào trong vẻ đẹp của con người, trong những tương quan về đường nét, tỷ lệ. Đó là một trong những nguyên nhân khiến các họa sĩ dù ít hay nhiều đều đến với đề tài này.
Có nhiều quan niệm về tiêu chí của một bức tranh nude đẹp. Nhưng theo tôi có 2 yếu tố quan trọng nhất quyết định sự thành công của một tác phẩm nude, ấy là nhục cảm và mỹ cảm. Nhục cảm được tôi đưa lên làm yếu tố đầu tiên. Đây là cái nhục cảm giữa nam và nữ, là sự cảm nhận của con người về cái đẹp nói chung chứ không phải là nhục cảm giữa họa sĩ với một người mẫu nào cụ thể. Chính vì thế, cái gọi là mỹ cảm được tôi đề cập đến ở yếu tố thứ 2 phải là mỹ cảm mỹ thuật, tức là thứ mỹ cảm được nâng lên thành cảm hứng sáng tạo cho người nghệ sĩ chứ không đơn thuần chỉ dừng lại ở những cảm xúc về cái đẹp như ở người thưởng thức.
Tác phẩm của họa sĩ Đỗ Sơn.
|
Không ít họa sĩ VN vẽ nude nhưng chúng ta chưa có nhiều cuộc triển lãm về đề tài này. Nguyên nhân chủ yếu theo tôi không phải do họa sĩ sợ lộ danh tính người mẫu như một số người đề cập, bởi những bức tranh để lộ danh tính người mẫu như thế là những tác phẩm ở dạng bài tập của sinh viên. Điều chủ yếu theo tôi là chúng ta có một tâm lý tự sợ. Nhưng người ta quên mất thực tế rằng các cụ ta xưa từng rất nhiều lần thể hiện đề tài này trong nhiều loại hình nghệ thuật cổ truyền. Tôi có thể dẫn chứng hàng loạt ví dụ về đề tài nude từng xuất hiện trong lịch sử nghệ thuật VN, trong đó, tiêu biểu nhất là nắp thạp đồng Đào Thịnh với hình ảnh một đôi nam nữ đang ân ái. Ngoài ra, chúng ta có rất nhiều hình ảnh nude trong các tác phẩm gốm sứ và điêu khắc của đình chùa... Đề tài nude chỉ phát triển một khi chúng ta khắc phục được tâm lý tự sợ này.
Họa sĩ, nhà nhiếp ảnh Trần Huy Hoan: "Khi thật liều lĩnh thì tôi chụp vợ"
Tôi vẽ tranh nude từ những năm 1975-1976. Thời kỳ này, định kiến về tranh ảnh nude còn rất nặng nề. Mọi người xem công việc của họa sĩ vẽ nude như là một hành vi phạm pháp.
Lúc ấy tôi đang là sinh viên Đại học Mỹ thuật. Hằng tuần tôi có những giờ vẽ hình họa nude. Có lẽ những giờ học này là “thủ phạm” đẩy tôi đến với ảnh nude.
Cũng vì tâm lý chung của thời bấy giờ là như vậy nên những bức ảnh nude đầu tiên của tôi lại là tượng. Những lúc thật liều lĩnh và khao khát thì tôi chụp vợ nhưng phải dặn đi dặn lại với cô ấy là nếu có gì thì nói đây là ảnh “nội bộ”.
Tranh của họa sĩ Trần Huy Hoan (nằm trong bộ sưu tập của Nguyễn Gia Chiến).
|
Dẫu khó khăn như vậy nhưng tôi không quên nổi cái cảm giác lo sợ trộn lẫn với sung sướng khi từ trong khay thuốc ảnh lờ mờ hiện lên những đường cong mỹ miều trong ánh sáng đỏ nhờ nhờ của phòng tối.
Tranh ảnh nude hấp dẫn khán giả cũng như người nghệ sĩ bởi nó vừa đẹp mà vừa gợi cảm, vừa là lạ mà lại quen quen, vừa cụ thể mà vừa trừu tượng. Rõ ràng là hở hang mà lại hơi thiêu thiếu. Khi đã khỏa thân rõ ràng ít có sự phân biệt giữa người phương Tây và người phương Đông vì đó đều là những vẻ đẹp của con người. Nhưng nude phương Đông vẫn cần thể hiện được cái gì đó là kín đáo, là vẻ đẹp đoan trang của người Á Đông.
Tuy vậy cho đến nay, tâm lý tiếp nhận của người Việt Nam với đề tài này, theo tôi, còn đang là một cuộc dò xét. Họ mang tâm lý giống như khi bàn về sinh lý.
Họa sĩ Đỗ Sơn: "Người Việt chưa có thói quen chơi tranh nude"
Tôi vẽ nude từ năm 1994, xuất phát từ những cảm hứng về vẻ đẹp của bãi biển, bờ cát và con người. Bức tranh nude đầu tiên có tên là "Tắm tiên". Nhà tôi ở Bắc Ninh, có con sông Cầu chảy quanh, chiều chiều những người phụ nữ trong làng thường ra tắm sông. Chân trần và lưng trần, nhìn vào đó bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu của con người. Là người nghệ sĩ, tôi muốn thể hiện những cảm nhận của mình về vẻ đẹp ấy bằng màu sắc và đường nét.
Tiêu chí để đánh giá một bức tranh đẹp còn tùy thuộc vào quan niệm cá nhân và tùy thời. Ví như trước đây tranh nude đi sâu vào sự thể hiện một cách cụ thể theo phong cách cổ điển, miêu tả con người giống như thật, thì thời hiện đại người nghệ sĩ tôn trọng nhịp điệu của bức tranh. Nghĩa là hội họa hiện đại thể hiện được những màu sắc đậm nét, táo bạo bằng nhiều hình tượng, nhiều bút pháp khiến cho người xem cảm thấy nhịp điệu gấp gáp, mạnh mẽ của cuộc sống ngày nay.
Tác phẩm của họa sĩ Đỗ Sơn.
|
Tất nhiên, một trong những yếu tố quan trọng trong khi vẽ là cảm xúc của người nghệ sĩ trước vẻ đẹp của người mẫu. Đó là những rung động rất người, rất tự nhiên và trong sáng và đã là nghệ sĩ thì không thể vô cảm trước những vẻ đẹp này.
Ở VN, tranh nude chưa phát triển, nó mới được giảng dạy trong trường như bộ môn hình họa cơ bản. Người Việt mình cũng mới chỉ buôn tranh nude chứ chưa có thói quen chơi tranh nude.
Chuyện đưa tin của báo chí ở VN: Con đường ngắn nhất từ nghị trường đến nhà dân
Buổi trưa rảnh rang, mở mấy báo điện tử ra đọc, thấy ở trang nhất báo VietNamNet có bài Con đường ngắn nhất từ nghị trường đến nhà dân thì tò mò vào đọc, thấy bà Đinh Thị Thúy Hằng, Tiến sỹ Khoa học (mỗi cái không giới thiệu ngành khoa học gì) nói chuyện về việc báo chí chúng ta đưa tin về quốc hội ít, nhàm và người dân bây giờ ít quan tâm đến nghị trường (quốc hội nữa).
Híc, đọc mà thấy chán, nhớ khi xưa đọc bài phỏng vấn ông Nguyễn Anh Tuấn, chủ bút của VietNamNet trả lời BCC thì cứ quanh co, đánh trống lảng và không dám đưa ra chính kiến. Nói cho cùng thì báo chí vẫn bị kiểm duyệt, thực ra điều này ai cũng biết nhưng hình như giả vờ không biết. Vậy nên báo chí VN tin tức nghèo nàn, quay đi quay lại chỉ có vậy, âu cũng là điều dễ hiểu.
Vài dòng nhân lúc rảnh buổi trưa...
Văn hoá và "cuộc xâm lăng văn hoá"
Bìa cuốn sách "Văn hoá & Con người" và tác giả
Khi đọc cuốn sách đó, thấy rõ ông Bạt đưa ra các khái niệm (hoặc gọi là định nghĩa cũng được) rất ngắn gọn và khúc triết cho văn hoá, và cái câu "nghiên cứu/tìm hiểu về con người chính là nghiên cứu/tìm hiểu về văn hoá" là cái câu mình rất khoái.
Trong đó có đoạn ông Bạt giới thiệu về các hình thái thể hiện của văn hoá, các yếu tố tác động vào văn hoá, và liệu có cuộc "xâm lăng văn hoá" hay không? Đọc đến đoạn đó mình rất khoái, vì bây giờ các quốc gia không còn bo bo giữ cửa, bế quan toả cảng nữa nên việc giao lưu văn hoá mạnh hơn thời kỳ trước là tất yếu, và cái cụm từ "xâm lăng văn hoá" nghe nó thật lố lăng và kỳ quái, chặc.
Trong vài năm gần đây, việc ăn mặc, nhộm tóc của thanh niên bị ảnh hưởng rất nhiều từ phim của Hàn Quốc, mình nhìn thấy thì cho là rất chuối, nhưng cũng thấy không phiền phức lắm, cho dù mình rất ghét phim Hàn. Không biết cái điều này có phải là "xâm lăng văn hoá" không nhỉ?
Gần đây loạng đọc vài nơi, sau theo một cái link thì đọc được một bài về vấn đề xâm lăng văn hoá trên báo Nhân Dân của một tác giả thi thoảng viết một số bài khá hay trên Thể thao & Văn hoá (thấy thiên hạ nói rằng tác giả này đang là một cây bút cứng mới nổi trong giới phê bình văn học VN). Mỗi cái đọc xong thì thấy "buồn cười cho cái lưỡi gỗ" nên chợt nhớ về quyển sách của ông Bạt nên viết vài dòng ra đây chơi, mong giải toả nỗi lòng bức bối.
Thời gian sau rảnh rang hơn thì có lẽ sẽ viết tiếp, bây giờ dừng ở đây.
Cập nhật: Hình ảnh ở trên là một số "ngôi sao giải trí" của Việt Nam ăn mặc bắt trước theo các nhân vật trong phim "Hậu duệ mặt trời" của Hàn Quốc (về quân đội của Hàn Quốc), và họ cũng không biết đến các tội ác mà quân đội Hàn Quốc đã gây ra tại Việt Nam trong thời kỳ Chiến tranh Việt nam (1968 - 1972). Sự xâm lăng này đã có kết quả?
"Điểm báo thú vị" về học văn và phong danh hiệu cho nghệ sỹ
Vì sao môn văn trong nhà trường không hấp dẫn? - Nhà văn Ngô Tự Lập - Báo Tiền Phong (về bài văn lại của Phi Thanh)
Khi bài văn này xuất hiện, VN xôn xao, rồi sau đó một loạt báo chí đưa tin và đăng các bài viết/bình luận xung quanh vấn đề này, sau đó thấy im lìm không thấy gì cả, nghe đâu là Ban TTVHTW "cấm" các báo đưa tin tiếp. Nhãng đi một thời gian bây giờ lại thấy bài này nên post ra đây chơi.
Vấn đề xét tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân và Nghệ sĩ ưu tú
Tại sao phải làm đơn “xin” phong danh hiệu
2 bài báo viết về chuyện phong danh hiệu cho nghệ sỹ, khè, đọc thấy nghệ sỹ muốn gắn cái chữ NSƯT hay NSND vào nghệ danh của mình thì phải đi "xin", không xin mà chỉ dốc lòng đóng góp cho văn hoá nghệ thuật nước nhà thì còn lâu nhé. Đọc mà phát chán, thảo nào đất nước chúng ta phát triển, văn hoá chúng ta mạnh mẽ, ặc...
Chuyện bực mình
Thế là lọ mọ khám xét, một hồi thì thấy cái phân tích của SpamCop về vấn đề này, nhưng có mấy điều kỳ quái.
Đầu tiên là cái IP của ông spammer, cái IP này là của VDC, nghĩa là ông spammer xài MegaVNN, chẳng tơ hào tý resource nào của FPT cả. Mỗi cái trong cái email này có một cái url trỏ về một website chạy trên cái server của mình. Ấy thế là cái ông "quản trị mạng siêu đẳng ở FPT" cứ khăng khăng khẳng định là spam được gửi từ cái server của mình đi, bực thật. Tìm toét cả mắt ra trong log files của mail server cũng chẳng thấy gửi phát nào, giải thích chết mịa luôn cũng không hiểu, chẳng biết siêu đẳng ra sao nữa.
Thôi, mai gửi công văn sang nói rõ vậy, chuối thật. Rõ bực mình.
Về vụ thi hộ tiến sĩ ở Viện Khoa học Kỹ thuật Nông nghiệp Việt Nam
Chứng cớ đã rõ rành rành, thế mà còn "đề nghị", sao không "xử lý" luôn, mk...
Chẳng biết đến khi nào thì ngẩng đầu lên được với thế giới nữa? :(
Thi hộ rõ ràng, các tiến sĩ “giấy” vẫn... vô can
Nguồn: Người Lao Động điện tử
5 trường hợp thi tiến sĩ tại Viện KHKT NN VN được Cơ quan Điều tra làm rõ do thi hộ, học chuyên ngành này lại làm luận án ngành khác mà không phải học bổ sung..., nhưng không thể xử lý hình sự được!
Báo Người Lao Động ngày 20 và 21-5 có bài “Dấu vết một đường dây thi hộ tiến sĩ (TS)”, phản ánh những sai phạm nghiêm trọng trong thi hộ đầu vào, khai khống thành tích... để bảo vệ học vị TS ở Viện Khoa học Kỹ thuật Nông nghiệp Việt Nam (viết tắt là Viện KH-NN). Vụ bê bối này đã được Cơ quan Điều tra (CQĐT) Công an Hà Nội tiến hành điều tra, xác minh. Kết quả không nằm ngoài những gì báo đã nêu, nhưng đáng ngạc nhiên là những TS “giấy” bị phát hiện vẫn ung dung giữ bằng TS. “Tại một cơ quan nghiên cứu khoa học hàng đầu của ngành nông nghiệp mà lại để xảy ra tình trạng này là không thể chấp nhận được”- một lãnh đạo Viện KH-NN bức xúc.
Đề nghị “xử lý nghiêm khắc”
Các TS Trần Tiến Hùng (Phó Giám đốc Sở KH-CN Thừa Thiên-Huế), Đoàn Hữu Thanh (Phó Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng KH-CN TP Hải Phòng) bị cáo giác nhờ 2 nghiên cứu sinh khác ở Viện KH-NN thi hộ đầu vào môn tiếng Anh. Tại CQĐT, 2 ông này đều khẳng định có trực tiếp dự kiểm tra môn tiếng Anh trong kỳ tuyển nghiên cứu sinh của Viện KH-NN năm 1997. Trên các bài kiểm tra này đều có chữ ký của 2 giám thị, trong đó có ông Nguyễn Huy Hoàng- hiện là Trưởng Phòng Đào tạo sau ĐH của Viện KH-NN. Tuy nhiên, theo kết quả giám định của Viện Khoa học hình sự- Bộ Công an, 2 bài kiểm tra tiếng Anh của ông Đoàn Hữu Thanh là do ông Lê Quốc Thanh, hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Chuyển giao Công nghệ của viện, làm. Hai bài kiểm tra của ông Hùng cũng không phải do ông này viết.
CQĐT cho rằng, để việc này xảy ra thuộc trách nhiệm của Viện KH-NN, trực tiếp là những cán bộ của Phòng Đào tạo sau ĐH và kết luận: “Đề nghị Bộ NN-PTNT kết hợp với Bộ GD-ĐT có hình thức xử lý nghiêm khắc”.
TS Trần Văn Tuân - Phó Giám đốc Sở NN-PTNT Quảng Bình, bảo vệ luận án TS năm 2002, cũng bị cáo giác 7 môn thi có dấu hiệu tổ chức thi riêng hoặc đút bài thi vào sau. Viện KH-NN đã cung cấp cho CQĐT bản photocopy 7 bài thi 7 môn này cùng với biên bản chấm thi một số môn, riêng biên bản nộp bài thi các môn học chưa cung cấp được với lý do chưa tìm thấy. Các tài liệu nói trên đều không thể hiện cụ thể thời gian thi nên chưa có căn cứ để xác định cụ thể thời điểm thi, do đó chưa đủ căn cứ để kết luận nội dung này đối với ông Tuân. CQĐT nhận xét: “Công tác quản lý tài liệu tại Phòng Đào tạo sau ĐH không chặt chẽ, nhiều tài liệu liên quan đến các nghiên cứu sinh hiện bị thất lạc, công tác phân công trách nhiệm quản lý tài liệu có nhiều vi phạm...”.
Học ngành này, làm luận án ngành nọ
Trường hợp ông Lê Quốc Doanh (hiện là Phó Viện trưởng Viện KH-NN), tốt nghiệp thạc sĩ một ngành, làm luận án TS một ngành khác nhưng lại không phải học và thi 20 môn chuyên ngành trước khi bảo vệ luận án TS như quy định chung. “Lỗi” này được quy cho Bộ GD-ĐT. Quy chế đào tạo sau ĐH cũng như công văn số 9747/SĐH ngày 6-10-1997 của Bộ GD-ĐT nêu rõ: “Nghiên cứu sinh đã tốt nghiệp cao học hệ thống nông nghiệp chuyển sang nghiên cứu sinh chuyên ngành trồng trọt phải học (trường hợp ông Doanh) bổ sung các môn còn thiếu trên cơ sở đối chiếu chương trình cao học chuyên ngành đã học với chương trình cao học chuyên ngành tương ứng ở cấp TS”. Tuy nhiên, sau khi CQĐT vào cuộc, Vụ ĐH và sau ĐH lại có văn bản do Vụ trưởng Trần Thị Hà ký, trả lời cụ thể về trường hợp ông Doanh rằng, ông này đã tốt nghiệp ĐH chuyên ngành thổ nhưỡng, là cơ sở của trồng trọt. Trong chương trình đào tạo, ông Doanh đã học các môn về trồng trọt, vì vậy cơ sở đào tạo TS- Viện KH-NN- không yêu cầu ông phải học thêm các môn ở phần 1 của chương trình đào tạo TS là thuộc thẩm quyền của cơ sở đào tạo và không trái với quy chế.
Đặc biệt là trường hợp PGS-TS Nguyễn Huy Hoàng, Trưởng Phòng Đào tạo sau ĐH- Viện KH-NN. Đối chiếu với những quy định chung thì việc ông Hoàng trở thành phó TS (nay là TS) và PGS có những điểm không bình thường. Ông Hoàng tốt nghiệp ĐH một ngành, làm luận án phó TS một ngành khác, theo quy chế của Bộ GD-ĐT, ông Hoàng phải học một số môn học bổ sung với số lượng khoảng 1.000 tiết. Nhưng ông Hoàng đã không học mà vẫn được bảo vệ luận án. Năm 2002, trong hồ sơ đăng ký phong chức danh PGS của mình, ông Hoàng tự khai đã chủ trì 4 đề tài cấp cơ sở và tham gia 2 đề tài. Tuy nhiên, cả 4 đề tài cấp cơ sở mà ông Hoàng khai chủ trì đều không có minh chứng. Qua xác minh, CQĐT cũng kết luận: “Theo nội dung văn bản của Hội đồng Chức danh GS Nhà nước thì chưa đủ cơ sở kết luận ông Hoàng khai man đề tài cấp cơ sở để đăng ký xét chức danh PGS”.
CQĐT kết luận, những sai phạm đã nêu là có cơ sở, đúng thực tế nhưng đều đã được các cơ quan quản lý Nhà nước có thẩm quyền có văn bản xác định tính pháp lý nên chưa đủ căn cứ để khởi tố vụ án hình sự. Việc xem xét, xử lý giải quyết thuộc về thẩm quyền của Bộ NN- PTNN, Bộ GD-ĐT và Hội đồng Chức danh GS Nhà nước.
Chuyện "những người làm thuê số 1 Việt Nam"
Dẫn nhập: Tôi là một người thuộc thế hệ 7X. Trong quan hệ công việc và bạn bè, tôi quen một số bạn 7X làm việc cho các công ty nước ngoài tại Việt Nam. Đa số những người tôi biết có lương từ 500 đến 2.000 đô Mỹ một tháng. Có lẽ số lương này chưa đủ tiêu chuẩn để là những người làm thuê số 1 theo tiêu chí của báo Tuổi Trẻ. Nhưng so sánh với mặt bằng lương của đa số người Việt, tôi xin tạm xếp họ vào hàng ngũ làm thuê số 1 theo tiêu chí của tôi.
Tôi chỉ nói về 7X trong giới hạn những người mà tôi biết. Ðể có cái nhìn đầy đủ hơn, có lẽ chúng ta cần một cuộc điều tra lấy mẫu vài ngàn người, nhưng hiện tôi chưa có điều kiện để làm việc đó. Xin để ngỏ cho các bạn sinh viên ngành xã hội học. Nói theo các nhà khoa học thì mẫu của tôi nhỏ, lệch lạc và sẽ là sai lầm nếu rút ra những kết luận nào đó. Nếu bạn nghĩ mình nằm trong số đó và nổi giận thì đó là ngoài ý muốn của tôi. Hãy nghĩ bạn là người ngoại lệ, không phải là những người mà tôi nói đến.
Tôi cũng không muốn phủ nhận hay chê cười các bạn làm thuê số 1 trên báo Tuổi Trẻ. Các bạn rất tài năng và tôi khâm phục các bạn. Người tài cũng như người đẹp, vốn không có nhiều trên tinh cầu bé nhỏ này. Chúng ta nên yêu mến họ. Trong tầm quan sát, hiểu biết hạn hẹp của tôi, ở đây tôi chỉ đề cập đến những người làm thuê số 1 khác mà tôi biết. Những người này chẳng liên quan gì đến các bạn trên báo Tuổi Trẻ.
Nhân tiện cũng post một loạt các bài về "Những người làm thuê số 1 tại Việt Nam" của báo Tuổi Trẻ để tiện hầu quý bạn tham khảo.
- Người của những sự kiện!
- Câu chuyện anh thợ giặt trở thành giám đốc
- Ra đi để mang về...
- “Người buôn tiền” của HSBC
- “Sếp IT” của Tập đoàn Unilever VN
- Người “bắt mạch” những giếng dầu
- Hương Lúa - cô gái bạc tỉ!
- Người “của” Bill Gates
- Từ 50.000đ/tuần đến 6.000USD/tháng
Đọc nhiều nhất
-
Giới thiệu một chút về bản thân
Tên Quỳnh , họ Nguyễn . Chính vì thế mọi người vẫn gọi là Quỳnh Nguyễn , gọi mãi thành quen, đôi khi có người thấy viết là Quynh Nguyen, lại... -
Nguyệt Ánh: Chill-out là thương hiệu của tôi
Chủ đề cuộc gặp lần này xoay quanh dự án Nguyệt Ánh Chill-out của Nguyệt Ánh đang được chú ý trên báo chí, trong các forum âm nhạc và cả ở ... -
Đường Định mệnh (Sự nghiệp/May mắn)
Dẫn nhập: ngày trước cũng tò mò về cái chủ đề chỉ tay, rồi xem tay, rồi tự đọc và tìm hiểu loạn xị cả lên, thực ra kết quả chính là để loè g... -
Nếu không có thực lực, bạn chỉ là kẻ ăn bám
Dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người chạy, chỉ có tự dựa vào chính mình mới là đáng tin cậy nhất. Ba mẹ có là ông nọ bà kia đi chăng nữa... -
Cái ông "mấu" kia đã bị xử lý... ;-)
Sáng dậy muộn, người mệt đờ đẫn, không hiểu ốm hay sao ý. Đến công ty thì việc đầu tiên là vác máy tính ra làm cốc cafe cho tỉnh đã, rồi... -
Phim: Buddha – Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca
Bộ phim Buddha về cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từ đản sanh đến niết bàn. Bộ phim lấy cảm hứng ( hoặc cũng có thể gọi là được chuyển t... -
Hiệu ứng domino và bí quyết tạo lập chuỗi các thói quen tích cực trong cuộc sống
Các hành vi của con người đều có mối liên hệ tương tác lẫn nhau Hãy lấy ví dụ về trường hợp của Jennifer Lee Dukes. Sau hơn 2 thập kỷ, từ k...
Tham khảo
Liên kết web
Phân loại
Báo chí
(55)
Văn hoá
(33)
Tâm lý
(28)
Tán nhảm
(27)
Công nghệ
(25)
Blog
(17)
Xã hội
(16)
Nghề nghiệp
(15)
Phim
(15)
Quora
(14)
Con người
(13)
Kinh doanh
(13)
Nhạc
(13)
Cuộc sống
(11)
Marketing
(11)
Công cụ
(10)
Kỹ năng
(10)
Lập trình
(10)
Lịch sử
(10)
Sách
(10)
Phát triển
(9)
Cặp đôi
(8)
Thiền
(7)
Tình yêu
(7)
Tản mạn
(7)
Sức khoẻ
(6)
Chính trị
(5)
Giáo dục
(5)
Hạnh phúc
(4)
Kim Dung
(4)
Kiếm hiệp
(4)
Mạng xã hội
(4)
Phần mềm
(4)
Tiền tệ
(4)
Tài chính
(4)
Phát triển cá nhân
(3)
Tâm linh
(3)
Quản lý công việc
(2)
Quản lý thời gian
(2)
Thực hành
(2)
Tiếp thị
(2)
Chăm sóc khách hàng
(1)
Làm việc
(1)
Lãnh đạo cá nhân
(1)
Nguỵ biện
(1)
Quản lý cá nhân
(1)
Thương hiệu
(1)