Chia sẻ của tỷ phú Internet - Jack Ma
Jack Ma - sáng lập và là nguyên Giám đốc điều hành Alibaba Group. Ông cũng là một trong những doanh nhân công nghệ thành công nhất của Trung Quốc, cũng như thị trường châu Á. Trong bài viết, ông đã chia sẻ những kinh nghiệm sâu sắc nhất của mình về cuộc sống và nghiệp doanh nhân.
Tôi luôn tin vào 2 nguyên tắc:
- Thái độ của bạn sẽ quan trọng hơn khả năng của bạn.
- Tương tự, sự quyết đoán của bạn cũng quan trọng hơn khả năng của bạn.
Bạn không thể thống nhất suy nghĩ của tất cả mọi người, nhưng bạn có thể thống nhất mọi người thông qua một mục tiêu chung.
- Đừng bao giờ tin rằng bạn có thể thống nhất suy nghĩ của tất cả mọi người. Đó là chuyện viển vông.
- Sẽ có khoảng 30% số người không bao giờ tin bạn. Thay vì để đồng nghiệp và nhân viên làm việc cho bạn, hãy để họ làm việc vì một mục tiêu chung.
- Sẽ dễ dàng để thống nhất công ty dưới một mục tiêu chung hơn là thống nhất công ty dưới một người cụ thể nào đấy.
Điều gì làm nên một nhà lãnh đạo thật sự?
- Nhà lãnh đạo phải là một người nhìn xa trông rộng, và anh ta phải có cái nhìn sâu sắc hơn một người nhân viên.
- Nhà lãnh đạo nên có sự bền bĩ, ngoan cường, và anh ta có thể chịu đựng áp lực mà một nhân viên không thể chịu được.
- Nhà lãnh đạo nên có một sự nhẫn nại kiên định và khả năng đương đầu và đối diện thất bại. Do đó, những phẩm chất của một nhà lãnh đạo kiệt xuất là tầm nhìn, sự nhẫn nại, và năng lực của anh ta.
Đừng dính líu vào chính trị
Theo lẽ thường, tiền và quyền lực chính trị sẽ không bao giờ đi chung. Khi bạn làm chính trị, đừng bao giờ nghĩ đến tiền bạc. Ngược lại, khi bạn làm kinh doanh, đừng nghĩ đến dính líu vào chính trị. Khi tiền bạc đụng đến chính trị, nó giống như bạn đụng đến một quả mìn nổ chậm, nó chỉ chực chờ bùng nổ.
4 câu hỏi chính yếu mà thế hệ trẻ nên tự hỏi
- Thất bại là gì? Bỏ cuộc là sự thất bại lớn nhất.
- Ứng biến là gì? Chỉ khi bạn trải qua những gian khó cùng cực, những thất vọng vô bờ bến, khi đấy bạn mới hiểu cái gọi là ứng biến.
- Nghĩa vụ của bạn là gì: Là cần cù, chăm chỉ, và tham vọng hơn tất cả.
- Chỉ những đứa ngốc mới thích dùng miệng để thể hiện. Người đàn ông thông minh sẽ sử dụng trí não, và người uyên bác sẽ thể hiện bằng trái tim của anh ấy.
Chúng ta sinh ra để được sống và thưởng thức cuộc sống này
Tôi luôn tự nói với bản thân tôi rằng chúng ta sinh ra không phải để cắm cúi làm việc, mà sinh ra để thưởng thức cuộc sống. Chúng ta tạo ra những điều tốt đẹp hơn cho cuộc sống. Nếu bạn muốn giành toàn bộ cuộc đời bạn chỉ để làm việc, sẽ có ngày bạn phải hối tiếc.
Không cần biết bạn thành công đến đâu trên con đường sự nghiệp, bạn phải luôn nhớ rằng chúng ta có mặt ở đây là để tận hưởng cuộc sống.
Sự cạnh tranh và tranh đấu lẫn nhau
- Những người cạnh tranh gay gắt lẫn nhau là những người ngốc nghếch.
- Nếu bạn xem mọi người là kẻ thù, thì những người xung quanh bạn sẽ trở thành kẻ thù của bạn.
- Khi bạn cạnh tranh bình đẳng với những đối thủ khác, đừng để xuất hiện sự ghen tức. Sự ghen tức nhỏ nhoi sẽ chỉ làm hại bạn về sau.
- Cạnh tranh cũng giống như chơi một ván cờ. Khi chúng ta thua, chúng ta có thể chơi lại một nước cờ khác. Cả hai người chơi đừng nên chiến đấu triệt hạ lẫn nhau.
- Một người làm kinh doanh hay một doanh nhân chân chính sẽ không có kẻ thù. Chỉ khi anh ta hiểu được điều này, anh ta mới nhận ra cơ hội luôn luôn rộng mở với tất cả mọi người.
Đừng để phàn nàn trở thành thói quen
Có thể chấp nhận được nếu thỉnh thoảng bạn phàn nàn, rên rỉ về những khó khăn. Tuy nhiên, nếu nó trở thành thói quen, nó sẽ giống như khi bạn uống rượu. Bạn càng cố gắng uống thì bạn sẽ càng khát. Trên con đường đế với thành công, bạn sẽ nhận ra người thành công sẽ không phải là người thường phàn nàn. Thế giới này sẽ không thể nhớ những gì bạn nói, nhưng những gì bạn làm được chắc chắn sẽ không bị lãng quên.
Nhà lãnh đạo sẽ không nên so sánh kĩ năng chuyên môn của anh ta với nhân viên của anh ta. Nhân viên của bạn phải luôn có kĩ năng chuyên môn tốt hơn bạn. Nếu không được như vậy, nghĩa là bạn đã thuê nhầm người
Khám phá dòng suy nghĩ của anh Nguyễn Mạnh Hùng Viettel
Thực sự là rất tiếc vì không được tham dự buổi chia sẻ của anh với cộng đồng IPL. Rất may là có bạn Nguyễn Bá Quá (cộng đồng IPL) có note lại khá chi tiết, tôi chia sẻ lại trên Chuỗi Giá Trị (bài viết có những nhận định chủ quan của người note lại).
Khó khăn lớn nhất của vị trí quản lí là gì?
Khó khăn lớn nhất đối với vị trí quản lí mà sản phẩm của nghề là các quyết định đó là phải chọn ra một trong nhiều có nhiều lựa chọn đúng. (trước 35t, tôi đã từng có suy nghĩ là chỉ có 1 lựa chọn đúng và nhiều lựa chọn sai, nhưng bây giờ thì đã nhận thấy là có nhiều lựa chọn đúng và cũng có nhiều lựa chọn sai luôn).
Có những quyết định ảnh hưởng đến cá nhân một người và gia đình của người đó => Phải xây dựng một nền tảng tư tưởng để khi ra quyết định phải so sánh với hệ thống tư tưởng của mình. Để đảm bảo những quyết định của mình xuyên suốt với nhau. Theo từng mức độ phát triển của công ty thì BGĐ công ty sẽ có những kế hoạch > chiến lược > quản lí chến lược > triết lí (nền tảng tư tuởng), triết lí của Viettel là khoảng 50 trang – là bộ lọc để chọn các phương án.
Triết lí của VT – mỗi ng đều có những cái độc đáo mà ko ai có, họ cần 1 môi truờng để thể hiện ra. Những người mà mình đang nghĩ là họ kém có nghĩa là phần tốt nhất của họ chưa được thể hiện, nếu yêu cầu họ chuyển qua bộ phận mà họ có thể phát huy khả năng thì rõ ràng là có lợi cho cả 2 bên ( tương tự, nếu nhân viên không thể làm tiếp ở công ty, VT ko có từ đuổi , mà chỉ có từ không phù hợp)
Những người ảnh hưởng đến anh Hùng là ai?
Có một trường đại học treo một bức ảnh của một ông đẹp lão, đầu tóc bạc phơ và một người công nhân, tay cầm một cái búa => Điều này có nghĩa là tư duy như 1 triết gia nhưng phải hành động như một người thợ.
Một người nữa mà tôi rất khâm phục đó là anh Liêm – cấp trên của tôi. Mặc dù ông đang ở cấp Tướng, trên tôi rất nhiều, nhưng khi có vấn đề xảy ra, ông nói với tôi rằng nếu có chuyện gì thì phải bước qua xác anh thì mới đến em. Chính chuyện này làm cho tôi rút ra một bài học => Điều đầu tiên của lãnh đạo là phải biết bảo vệ quân của mình.
Người thứ ba mà tôi rất ngưỡng mộ là nhớ mãi đó là người thầy cấp hai của tôi. Thầy chăm cho học trò từ bữa cơm đến chuỵên học, trước khi ăn thầy xem cơm có nóng không, buổi tối thì thầy đến dãy nhà trọ xem có ma không … Người thầy dạy cấp 2 này cứ có học sinh nào tham gia vào đội tuyển học sinh giỏi thì trưa thầy ko cho về nhà, thầy nấu cơm cho ăn luôn. Khi đi thi thì thầy đạp xe đạp chở đi => Nếu mình là người dẫn dắt người khác và nếu mình ko chăm sóc họ thì họ sẽ không phục mình. Nhưng khi dạy học thì thầy dạy rất nghiêm khắc. Kết hợp sự nghiêm khắc và tình thương thì mới tạo ảnh hưởng lớn đến cấp duới.
Làm thế nào VT thu nhập nhiều người giỏi?
Năm 1998, tôi có sang ICI telecom bên Issarel để hỏi về câu hỏi trên. Bên đó họ trả lời làm tôi rất bất ngờ: Câu hỏi trên là sai!
- Thứ nhất là không có nhiều người giỏi đâu – 1 000 người mà đem đi test IQ thì có khoảng 10 nguời có IQ cao, trong đó chỉ có 5 người làm kĩ thuật. Sau khi đào tạo thì còn 1-2 người phù hợp với nghề và tổ chức của ông. Như vậy ông muốn tuyển được 100 người thì ông phải giải được bài toán là tìm được 100 000 người! Không khả thi!
- Thứ hai, giả sử ông có 1 000 người giỏi. Ông phải cố gắng chăm sóc họ thì mới giữ họ lại được. Ông không giữ họ được bằng tiền, mà phải giữ bằng tình. Ít nhất là 1 năm ăn chung với họ một lần, phải biết tên vợ họ, ngày sinh của vợ họ, họ có bao nhiêu người con. Như vậy cũng không khả thi luôn, vì trong 1 năm 365 ngày, nếu ông ăn cơm với lần lượt 1000 người thì không ăn cơm ở nhà bữa nào luôn. Đó là chưa kể ông không thể nhớ hết 1000 cái tên của vợ họ và 2000 cái tên của con họ.
- Bài toán thứ 3: giả sử có 1000 người giỏi, mà người giỏi có đặc điểm quan trọng là làm mà không cần hỏi ai. Họ đi ra thị trường làm việc, nếu có vấn đề gì thì tự mà họ giải quyết, họ không cần gửi về công ty. Nên họ làm gì và làm như thế nào thì công ty ông không biết luôn. Như vậy khi người đó ra đi thì công ty khó mà có thể tìm được người thay thế. Mà có tìm được người thay thế thì anh này cũng chẳng thể làm như người trước được.
Để giải bài toán này thì bên ICI telecom họ chỉ quản lí có 5 người thôi. Đây là 5 người bộ não của tập đoàn. Tất cả các vấn đề đều gửi về đây cho họ xử lí và họ gợi ý các cách giải. Tất cả tri thức đều tập trung vào 5 người này.
Như vậy tổ chức họ có bộ não thông minh, thay chân nhanh nhẹn và hệ thống thông suốt. 5 người đó đã để lại toàn bộ tri thức cho tập đoàn. Có một sự thật là bất cứ khi nào phân tích bất cứ vấn đề gì thì chỉ có 5% là phức tạp, còn lại thì có thể viết ra một cách tường minh. Bên Viettel có triết lí gọi là triết lí Tôn Ngộ Không, không yêu cầu cao với 95 người mà chỉ cần yêu cầu cao với 5 người mà thôi.
Về vấn đề đào tạo trong công ty?
Một vấn đề nhức nhối nữa là lúc trước VT bỏ tiền ra mấy chục nghìn đô để mời những chuyên gia đào tạo ở nước ngoài về, lo cho họ tiền ăn, ở, còn trả phí đào tạo cao ngất ngưởng cho họ nữa. Những cán bộ của VT sau khi học xong, làm các bài kiểm tra thì đều đạt kết quả hết. Nhưng khi hỏi lại thì chẳng còn nhớ gì.
Bài toán này làm tôi đau đầu nhiều năm, và tôi đã mang đi sang hỏi Đài Loan, công ty Ilink. Họ bảo họ mất 10 năm mới nhận ra được một chân lí: Cách đào tạo tốt nhất là không đào tạo. Bởi vì nếu ông đứng ra đào tạo thì họ nghĩ trách nhiệm của ông, và chả ai coi trọng cả. Ai trả tiền cho họ học 10 năm phổ thông, 5 năm đại học? Ông có trả không? Bây giờ chỉ học chuyên tu có vài tháng mà họ không bỏ tiền ra học được sao?
Hãy dồn trách nhiệm lên họ và hãy nói rằng – anh học thế nào ko biết, chỉ cần yêu cầu anh học được cái này, cái kia…. Nếu ông có làm chăng thì nên làm một bộ tài liệu và đăng lên mạng để bắt nhân viên học theo.
Bây giờ cách học thì có nhiều cách rất khác nhau: học bằng cách nghe; học bằng cách đọc trên mạng, học bằng cách nhìn người khác; học bằng cách gọi điện thoại hoặc mời café những người bạn của mình… Khi ông đưa ra yêu cầu cho họ thì họ sẽ tự biết phải học cách nào và đem lại hiệu quả hơn rất nhiều.
Nếu không đào tạo cho nhân viên thì có phải là mất lợi thế cạnh tranh của công ty không?
Ở đây tôi không nói là công ty không dạy họ gì hết. Chuyện dạy nghề, dạy kiến thức để làm việc là việc của mọi người. Còn chuyện dạy người là chuyện của tập đoàn. Chuyện dạy cán bộ quản lí như thế nào cũng là chuyện của tập đoàn. Vì những điều này thì chẳng ở đâu ngoài công ty có thể dạy được cả.
Viettel có hẳn một bộ binh pháp, các bài học kinh nghiệm cho hệ thống quản lí, việc dạy binh pháp, kinh nghiệm, triết lý là việc thổi hồn vào người ta chứ không phải là cứ đọc mà hiểu được được. Và thường thì việc dạy này sẽ được chính những thành viên BGD thực hiện.
Văn hóa theo kiểu gia đình trong công ty?
Viettel trong những ngày đầu thì chỉ có 5 người: anh Xuân (nay là TGD), tôi, chị Lý (nay là GD PR), và 1 anh sau này bỏ ra mở EVN telecom, và 1 anh nữa, sau này cũng đi làm ở EVN telecom luôn. Do số lượng anh em ít thì mời nhau đi ăn cơm và cùng chia sẻ với nhau hầu như tất cả mọi chuyện. Lúc đó công ty cực kì khó khăn, trong cả 5 năm từ khi có giấy phép mà chưa thể làm gì ra hồn cả. Tôi còn nhớ rất rõ anh Xuân đã có lần nói là: nếu chúng ta phải giải tán thì anh sẽ là người cuối cùng ra đi, nhưng trước khi đi thì anh sẽ tìm việc cho bọn em.
5 năm trước , tôi có đọc được cuốn sách Những người khổng lổ bé nhỏ, trong đó có những doanh nghiệp họ ko muốn vượt quá 200 người, vì họ chỉ muốn công ty đó là 1 gia đình, và có bất cứ vấn đề gì, họ cũng có thể đoàn kết mà vượt qua được. Nhưng với Viettel có quy mô 25 000 nhân viên thì chúng tôi có thể xây dựng các phòng ban. Ngôi nhà của Viettel được xây dựng trên những đơn vị cơ sở là những phòng ban không quá 50 người.
Đây là triết lí to ra mà vẫn ko to ra, vẫn duy trì những ngôi nhà nhỏ. Cái danh hão như Viettel là tập đoàn lớn, nhân viên có mấy trăm nghìn người, là tập đoàn dẫn đầu thế này thế kìa thì chẳng là gì cả… Những nhân viên họ chỉ cần buổi sáng ăn chung với các đồng nghiệp để vợ mình còn biết biết mình đang làm chung với ai, người đó như thế nào là quá đủ rồi.
Khi làm việc mà có tính gia đình thì có sự ảnh hưởng đến sự khách quan của các quyết định của công ty?
Thật ra trong cuộc sống luôn có những vấn đề như thế này. Trong cuộc sống có rất nhiều hoàn cảnh, có những lúc cần sự nghiêm túc rõ ràng, cũng có lúc cần sự ăn cơm và trao đổi như người bạn, có lúc cần như một người anh, có lúc cần như tổ chức các buổi họp mặt các cặp vợ chồng với nhau. Vấn để ở đây là phải biết dung hòa, và phải biết khi nào cần nghiêm túc rạch ròi, khi nào cần tình cảm mà giải quyết. Như bên Nhật thì họ ưu theo trường phái gắn bó cả đời. Còn ở Mỹ thì rất rạch ròi trong công việc.
Một ví dụ nữa là như ở Mỹ có 2 đảng – nếu họ muốn thể hiện sức mạnh quân sự, thì họ đưa đảng cộng hòa lên, đưa quân đi đánh các nước khác ầm ầm; còn khi họ thấy kinh tế đang trì trệ, người dân đang mệt mỏi thì họ đưa đảng Dân chủ lên để kích cầu, chăm lo kinh tế, nâng GDP lên. Nhưng có một điều cần phải lưu ý là khi đã quyết định dùng cách nào thì phải dứt khoát theo cách đó chứ không phải cứ lằng nhằng.
Ngay cả trong cuộc sống thường ngày, chúng ta cũng sẽ gặp những chuyện như vậy, cần xác định rõ – chiều vợ trong việc ủi quần áo nhưng không chiều trong chuyện dạy con. Vì dạy con là chỉ có ông chồng mới dạy nó nên người thôi.
Vấn đề tính đoàn kết trong công ty, bè phái đấu tranh nội bộ …?
Chúng ta cùng phân tích vấn đề tại sao lại không đoàn kết – thuờng thì chúng ta đoàn kết khi chúng ta chung một con thuyền và khi có đánh nhau với bên ngoài thì tinh thần đoàn kết bên trong lại dâng cao. Có một điều rõ ràng là doanh nghiệp khi lập nghiệp thì mọi chuyện ổn, còn khi thành công thì lại có nhiều bất ổn xảy ra. Điều kiện của đoàn kết là khó khăn, là gặp nguy hiểm, là khi chúng ta bắt buộc phải đoàn kết.
Như vậy, người chỉ huy của 1 tổ chức phải tạo ra liên tục những khó khăn nguy hiểm để tổ chức phát triển và để mọi người đoàn kết với nhau. Triết lý của Viettel: Khi thành công thì phải khởi tạo một cuộc hành trình mới. Thành công ở trong nước thì tiến sang đầu tư nước ngoài. Nếu không còn khó khăn thì Viettel không có lí do tồn tại. Anh em trong BGD đều có chung quan điểm là nếu ko tìm ra thử thách mới thì giải tán công ty luôn vì nếu không có thử thách thì sẽ xảy ra đấu đá nội bộ với nhau … lúc đó đau đầu lắm, thôi giải tán cho rồi.
Và có một điều là cũng phải tạo ra một nền tảng tư tưởng để giải quyết bài toán chung.
Một ví dụ trong trường hợp này là 2 tuần trước, tôi có hỏi anh thủ trưởng bên Singapore về về chiến lược của đất nước họ là gì khi hiện tại họ đã là 1 trong 3 nước có GDP cao nhất thế giới. Giờ mục tiêu đã đạt được rồi thì làm gì?
Anh ta trả lời đúng là sau 30 năm phấn đấu giờ đã trở thành một trong ba nước có GDP cao nhất thế giới. Sau khi tự hào rồi thì giờ ko biết đi đâu cả, không biết làm gì nữa cả.
Rất may mắn là cách đây 3 năm thì có một người cũng có vai vế lắm, hỏi chính phủ singapore: singapore là một nước hay là một thành phố? Nếu singapore là một nước thì có GDP lớn thứ 3 thế giới. Còn khi xét Singapore là một thành phố thì nó chỉ đứng thứ 64 so với các thành phố khác mà thôi. Sự thật này làm người dân singapore lập tức đoàn kết với chính phủ để tiếp tục phấn đấu đưa thành phố Singapore vượt qua các nước khác. Chỉ là thay đổi cách nhìn về vị trí hiện tại của mình mà đã có thể thay đổi cả một đặc tính của dân tộc, từ chia rẽ mà trở nên đoàn kết.
Áp dụng vào trong công ty thì cũng như vậy. Nếu anh điều hành một công ty thì đừng bao giờ để nhân viên ngồi chơi. Vì cứ ngồi chơi thì sẽ uống nước trà, và cứ sau 5 phút uống nước trà là lại kiếm chuyện để nói xấu người khác.
Việc mà Viettel đầu tư ra nước ngoài là tầm nhìn từ ban đầu hay khi lớn mạnh? Việc đầu tư nước ngoài là muốn tạo thách thức hay đã nằm trong kế hoạch ban đầu? Câu chuyện này nếu áp dụng đối với doanh nghiệp VN thì nên có chiến lược từ khi còn nhỏ hay khi có được 1 nền móng lớn mạnh như Viettel?
Câu hỏi này làm tôi liên tưởng đến câu chuyện Thế Giới Phẳng – nếu chúng ta giỏi thật giỏi về một cái thì chúng ta đánh được cả thế giới. ví dụ đơn giản như nếu làm đc 1 cái micro mà ko bao giờ bị rè thì đem bán được cho cả thế giới, vì rõ ràng là người ta làm cái micro này cả mấy chục năm rồi mà cái nào cũng bị rè cả.
Sức mạnh cạnh tranh lớn nhất của Viettel là mình thấy mình nghèo nhất. So với mấy đại gia như: Singtel , Tellecom malaysia, Vodaphone,… thì Viettel chả là cái đinh gì cả. Nhưng các công ty đó đều ở các nước giàu có thì làm sao nhân viên họ dám đánh sang Haiti? Nếu đầu tư vào nước nó mà không chuyển người quản lí qua đó thì dân bên đó nó xài hết. Khi Mỹ thấy người VN đi qua đó thì đi vé máy bay economy, thuê 1 nhà cho 10 người ở , và cùng nấu cơm với nhau để ăn… thì Mỹ biết là họ cạnh tranh ko nổi rồi.
Như vậy Viettel biết mình nghèo thì chúng tôi nghĩ các cách này cách kia để đánh với mấy công ty khác.
Vietel đầu tư ra nước ngoài cũng là muốn củng cố tổ chức, tạo thách thức mới cho đội ngũ quản lí (nếu nhân viên anh làm được 10 mà anh giao 8 thì tổ chức của anh thế nào cũng đi xuống, còn nếu anh giao 13 thì thể nào cũng phát triển). Ngoài ra, cũng cần phải tạo cơ hội như vậy cho những người trẻ. Mà cách duy nhất để tạo cơ hội cho họ là phải tạo ra một công ty mới và cho họ tung hoành trong một thị trường mới.
Khát vọng ra nước ngoài đã manh nha trong những lãnh đạo của Viettel từ rất lâu rồi, chúng tôi đã từng có nhiều cảm giác muốn chinh phục thế giới, đã từng có cảm giác gặp người nước ngoài ở VN là sợ họ lắm, cứ nghĩ họ to tát… Và vì có khát vọng ra nước ngoài đó nên khi có cơ hội thì chúng tôi quyết định rất nhanh.
Ví dụ điển hình là Campuchia nhỏ như vậy mà chúng tôi đã thu được lợi nhuận 60 triệu $, Lào 80 triệu $. Haiiti lại có nhiều tiềm năng cao hơn nữa. Câu chuyện haiiti – là hay bị động đất. mình sang đã có sẵn 2 công ty viễn thông của họ. Do động đất nên không công ty nào dám đến, và khi động đất thì 2 công ty của họ cũng trở về con số 0 như mình. Hơn nữa do không ai dám đến nước họ đầu tư nên họ rất trân trọng mình. Đó cũng là một lợi thế nữa. Cũng nhờ có động đất thì cả thế giới mới biết về họ. thế là họ có 1tỉ 500tr đô. Nếu không có động đất thì làm sao mà Haiiti lại có số tiền đó!
Như vậy mọi chuyện chỉ khác nhau ở cách nhìn mà thôi. Tất cả những gì người khác nghĩ là điểm yếu thì với chúng ta đó là điểm mạnh. Bản chât của con người rất là khó phát hiện. Vd bất cứ ai học nhiều, thì khi nói chuyện đều cố gắng gây ấn tượng, nên thường thì khi tiếp xúc với họ thì mình ko nhận dạng được bản chất của họ đâu. Còn cái mà người đó không dấu được thì đó chính là tật xấu, và cái gì mà họ không che được thì đó là bản chât của họ. Và cứ hễ có một tính xấu là có một tính tốt. Như vậy cứ đi tìm cái xấu thì sẽ thấy được cái tốt.
Người thông minh thì việc mới lạ họ làm rất tốt. nhưng sang hôm thứ hai họ bắt đầu chán và lơ là, hôm thứ ba thì có thể làm hỏng vịêc => người này có tố chất. Nếu một người làm cùng một việc trong ba ngày thì có nghĩa là người này rất chậm chạp.
Cái khó nhất trong tuyển người và dùng người là tìm ra tố chất của con người?
Cách tìm ra tố chất: với một người mà có tâm tĩnh thì khi đẩy người đó vào thế bối rối, người đó vẫn có thể trả lời lưu loát. Còn người có tâm không tĩnh thì quên tất cả và bộc lộ bản chất của họ.
Hơn nữa, người hiểu thật sự là người áp dụng cái họ học được vào việc cụ thể. Ai mà áp dụng, ánh xạ được cái họ vừa trình bày vào một ví dụ cụ thể thì người đó là người học hiểu, còn nếu ngược lại thì người đó là người học thuộc lòng.
Một điểm nữa là khi nói chuyện mà thấy của người đó mắt sáng lên, mặt giãn ra là người đó rất sáng tạo.
Vấn đề sáng tạo trong công ty: mình phải nghĩ đến làm lâu dài, làm khác đi?
- Bài học 1: Suy nghĩ của đa số mọi người – hàng kĩ thuật cao là chỉ của giới người giàu mà thôi. Còn suy nghĩ của Viettel là hàng kĩ thuật cao, nếu bán được nhiều thì giá của nó hoàn toàn có thể đến được người dân bình thường => phải có nền tảng và triết lí khác biệt thì mới dám làm.
- Bài học 2: Suy nghĩ của đa số mọi người – công nghệ bị phụ thuộc vào GDP. Tỉ lệ phát triển của ngành viễn thông phụ thuộc vào tỉ lệ phát triển của GDP. Viettel lại thấy là tại sao phải phụ thuộc như vậy? Mình cứ bán cho nhiều người với giá rẻ thì sẽ có doanh thu nhiều và có thể kích thích GDP tăng cao.
- Bài học 3: đa số các nhà mạng đưa sóng vào thành phố, nếu Viettel cũng làm như họ thì người ta chưa chắc đã biết đến Viettel, và cao lắm thì Viettel cũng chỉ phát triển như họ mà thôi. Còn nếu Viettel mà đưa sóng ra nông thôn, thì khi dân thành phố họ về quê, họ sẽ thấy – chẳng nhà mạng nào ngoài Viettel có sóng cả. Nếu ở quê mà sóng Viettel mạnh vậy thì sóng trên thành phố còn tốt hơn. Thế là người ta lại quay sang chọn Viettel ngay.
- Bài học 4 : bản thân tôi không có ước mơ rõ ràng từ trước, nhưng khi rơi vào 1 việc nào đó thì luôn cố gắng làm việc đó một cách tốt nhất. Ví dụ như bình thường thì không sao, nhưng khi rơi vào một cô bé nào đó thì mới bắt đầu mơ ước, đặt mục tiêu là có 1 cái nhà, 2 đứa con…
- Bài học 5 : cách học tập của cán bộ quản lí tại Viettel. Các cán bộ quản lí của Viettel làm việc rất nhẹ nhàng. Khi có việc gì đó thì họ cứ đọc tài liệu thôi, và khi đọc thì họ hiểu hoàn toàn và họ có thể áp dụng được. Kĩ năng đọc và hiểu 100% những điều mà câu, chữ đó nói, là kĩ năng mà đa số người VN đang thiếu. Ví dụ, chúng ta dùng những từ nghe rất oách như: quản lí, lãnh đạo, thành công, cái tâm, … Nhưng khi phân tích ra thì lại chẳng rõ ràng tí nào cả. Tôi chỉ yêu cầu các người quản lí của tôi đọc gì và hiểu hết và áp dụng được cái đó là được. Vấn đề này nhìn chung là của toàn thế giới, và nếu mình có thể làm được thì người VN mình chắc chắn sẽ hơn rất nhiều nước rồi.
Vấn đề khó khăn và cách vượt qua khó khăn?
Khi người ta gặp khó khăn, thất bại thì đó là thời gian để người ta ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm, về công ty, về đồng nghiệp, về đối thủ…. và đó cũng là lúc để người ta nghĩ khác đi. Những lúc thất bại là những lúc mà người ta có suy nghĩ sâu sắc nhất, đáng để chúng ta học hỏi nhất.
Ví dụ như lúc công ty khó khăn thì đó là cơ hội để người ta cải tổ bộ máy công ty. Vì đang yên đang lành làm sao mà cải tổ bộ máy công ty được.
Khi nhân viên công ty có vấn đề, và cứ la làng lên thì cách giải quyết như thế nào?
Nếu 25 000 nhân viên mà mỗi người gặp 2 vấn đề thôi, họ la làng lên thì chẳng ai mà giải quyết nổi. Ở Viettel có triết lí là – khi nêu vấn đề thì phải làm thêm 4 việc là trả lời 4 câu hỏi : nguyên nhân của vấn đề là gì ? giải pháp như thế nào ? ai giải quyết vấn đề đó ? cách kiểm tra như thế nào ?
Như vậy, khi nhân viên họ gặp vấn đề, và sau khi họ trả lời được 4 câu hỏi đó rồi thì họ tự giải quyết vấn đề luôn. Những vấn đề lớn, khó khăn, khi gửi lên BGD thì cũng đã có các cách giải để tham khảo rồi … Nhưng nếu không có triết lí này thì BGĐ tối ngày đi giải quyết vấn đề thôi là cũng đủ mệt.
Chiến lược của Viettel là gì khi không thể cạnh tranh về giá?
Triết lí của Viettel về cạnh tranh đó là : biến tất cả mọi thứ thành cộng đồng. Câu chuyện của thế kỉ 20 là : có đủ ăn đủ mặc. Nhưng câu chuyện của thế kỉ 21 là cá thể hoá cho từng nhóm người. Và sự khác biệt về văn hoá là sự KHÁC BIỆT BỀN VỮNG. Khi mà không ai có thể cạnh tranh với anh nếu họ không hiểu được văn hoá của khách hàng anh.
Ví dụ như : Viettel muốn làm 3 triệu cái điện thoại mà chỉ có 3 nút : 1 là nút gọi cho ba, 2 là nút gọi cho mẹ, 3 là nút gọi về nhà. Như vậy là học sinh tiểu học và trung học nào cũng có thể sử dụng điện thoại, và ba mẹ của chúng hoàn toàn có thể yên tâm, không sợ con mình nhịn đói để nạp card điện thoại để rồi tối về nằm trong màn cứ bấm bấm nhắn tin …
Nguyễn Bá Quá – IPL Forum
Customized filters cho AdBlock (cập nhật)
Do mấy bạn báo điện tử mới trình bày lại trang web nên mềnh cũng phải sửa lại luật để chặn.
Sửa xong thì pốt ở đây là lưu/share (dùng cho AdBlock, AdBlock Plus trong Chrome hoặc FireFox nhé)
##A[href*="quangcao"]
##DIV[id*="ads"]
##DIV[id*="adVatgia"]
vnexpress.net##DIV[class*="header_logo"]
vnexpress.net##DIV[class*="banner_"]
vnexpress.net##DIV[id^="footer"]
tienphong.vn##DIV[class="wrap"]
tienphong.vn##SECTION[class="sponsors"]
tienphong.vn##FOOTER[id="sitefooter"]
vietnamnetad.vn
vietnamnet.vn##DIV[class="fmsidWidgetTaskbar"]
vietnamnet.vn##DIV[class^="Bottom"]
ngoisao.net##DIV[class="bottom"]
tuoitre.vn##IFRAME[src^="http://cohoi.tuoitre.vn/"]
tuoitre.vn##DIV[class="banner"]
tuoitre.vn##OBJECT[data^="http://s.tuoitre.vn/getbin/"]
thanhnien.com.vn##DIV[class="wcTop"]
thanhnien.com.vn##DIV[class="row3"]
thanhnien.com.vn##DIV[id="footer"]
thanhnien.com.vn##DIV[class="Pic-Survey"]
dantri.com.vn##DIV[class="header"]
dantri.com.vn##DIV[class="box8 fon18 lh18"]
genk.vn##DIV[class="bgheader"]
genk.vn##DIV[class="footer"]
genk.vn##DIV[class="boxnhungsoha"]
genk.vn##DIV[class*="lienketkenh"]
thethaovanhoa.vn##DIV[class="partner"]
thethaovanhoa.vn##DIV[class*="logos_w"]
bongdaplus.vn##DIV[class="heading"]
bongdaplus.vn##DIV[class="footing"]
bongdaplus.vn##DIV[class="tool_gloss"]
bongdaplus.vn##DIV[id="PageToolbar"]
bongdaplus.vn##IFRAME[src*="adfox.vn"]
bongdaplus.vn##IFRAME[src*="bongdaplus.vn/ads"]
##EMBED[src*="24hstatic.com"]
24h.com.vn##DIV[class="header"]
24h.com.vn##DIV[class="footer"]
eva.vn##DIV[id="header"]
eva.vn##DIV[class="info_footer"]
tienphong.vn##DIV[class="padB15"]
tienphong.vn##DIV[class="logo"]
laodong.com.vn##DIV[class*="banner"]
laodong.com.vn##DIV[class*="thongtin_doanhnghiep"]
laodong.com.vn##TABLE[id*="Ads"]
laodong.com.vn##DIV[id="header"]
laodong.com.vn##DIV[id="footer"]
baomoi.com##DIV[id*="zad"]
vtc.vn##DIV[class="top"]
docbao.vn##DIV[class="logozone"]
docbao.vn##DIV[class*="adv"]
docbao.vn##DIV[class="footer_ct"]
docbao.vn##DIV[class="related_news_box"]
docbao.com.vn##DIV[id="header"]
nguoiduatin.vn##DIV[class*="pHeader"]
nguoiduatin.vn##DIV[class="beta right"]
tiin.vn##DIV[id*="top-header"]
tiin.vn##DIV[id*="footer-overlay"]
zing.vn##DIV[id*="site-header"]
zing.vn##SECTION[id="product_ads"]
nhacso.net##DIV[class="eclick"]
danviet.vn##DIV[class="header"]
giaoduc.net.vn##DIV[id^="header"]
giaoduc.net.vn##A[class^="footer"]
giaoduc.net.vn##P[class^="footer"]
infonet.vn##DIV[id="header"]
baodatviet.vn##DIV[id="header"]
baodatviet.vn##DIV[class="copyright"]
baodatviet.vn##DIV[class^="footer"]
khampha.vn##DIV[class="header"]
khampha.vn##DIV[class="copyright"]
Vì sao Quang Trung đánh trận Ngọc Hồi chậm một ngày?
© GS. Lê Văn Lan (bài đăng trên báo QĐND)
Vua Quang Trung Nguyễn Huệ
Trong Chiến dịch giải phóng Thăng Long (còn gọi là “Chiến dịch Ngọc Hồi - Đống Đa”) đầu Xuân năm Kỷ Dậu - 1789, đại đồn Ngọc Hồi của quân xâm lược Mãn Thanh là một mục tiêu tấn công chủ yếu của Quang Trung Nguyễn Huệ và quân Tây Sơn.
Trong kế hoạch của chủ tướng đạo quân xâm lược Mãn Thanh Tôn Sĩ Nghị phòng thủ tòa Kinh thành Thăng Long vừa chiếm được từ ngày 20 tháng 11 năm Mậu Thân, để rồi đến ngày mồng 6 Tết Kỷ Dậu sẽ bắt đầu tiến quân vào Quảng Nam đánh tiêu diệt hoặc bắt Tây Sơn Nguyễn Huệ phải hàng phục, thì đại đồn Ngọc Hồi cũng đồng thời vừa là một căn cứ tiền tiêu, vừa là một bàn đạp xuất phát quan trọng nhất.
Ngọc Hồi ở cách Thăng Long 14km về phía Nam, nằm ngay trên trục đường Cái quan (Quốc lộ 1 ngày nay). Chủ tướng Mãn Thanh Tôn Sĩ Nghị tin chắc, và Quang Trung Nguyễn Huệ cũng biết rằng, một khi có giao tranh, thì Ngọc Hồi sẽ là chỗ đánh trận kịch liệt nhất.
Vì thế, ở Ngọc Hồi, trên một nền đất rộng gần 20 mẫu, cao hơn mặt đường khoảng 0,5m-đến nay vẫn còn giữ được tên gọi là “Cánh Đồng Đồn” và “Cánh đồng Bứng”-dàn ra hai bên đường Cái quan, Tôn Sĩ Nghị đã cho đóng tới 3 vạn quân, cử chính phó tướng của mình là Đề đốc Hứa Thế Hanh chỉ huy, cùng với cả hai chức Tổng binh Quảng Tây là Thượng Duy Thăng, Tổng binh Quảng Đông là Trương Triều Long đến trấn giữ. Lại còn cho đóng đồn Văn Điển ở ngay phía sau để tiếp viện. Và một loạt đồn nữa, ở phía trước để che chắn (phòng thủ) theo chiều dọc: Gián Khẩu, Nguyệt Quyết, Hà Hồi…
Đấy là những hành động nhiều nhất thì cũng chỉ có ý nghĩa chiến thuật để gỡ lại cái sai lầm chiến thuật chết người của phía Mãn Thanh: Đang đà dồn dập tiến quân, bỗng dưng khựng lại, theo lời huênh hoang của viên chủ tướng họ Tôn: “Năm đã gần hết, việc gì phải vội vàng? Không cần đánh gấp! Giặc đang còn gầy, ta nên nuôi cho nó béo, để nó tự dẫn xác đến mà làm thịt!”.
Về phía Tây Sơn, thì như lời Quang Trung Nguyễn Huệ đã nói khi dẫn đại quân từ Phú Xuân, qua Nghệ An, Thanh Hóa, ra tới vùng đèo Tam Điệp ngày 20 tháng Chạp năm Mậu Thân (15-1-1789): “Lần này ta ra thân hành cầm quân, phương lược tiến đánh đã tính sẵn rồi. Chỉ trong vòng mươi ngày là đuổi được giặc Thanh!”.
Theo “phương lược tiến đánh đã tính sẵn” ấy, quân Tây Sơn sẽ (đã) hành tiến tấn công theo đội hình “Bàn tay xòe”:
- Trung quân (ngón tay giữa) gồm bộ binh và tượng binh (100 thớt voi chiến) do chính Quang Trung chỉ huy, hành quân chiến đấu dọc con đường Cái quan, từ Tam Điệp thẳng tới Thăng Long, đánh vỗ mặt đạo Trung quân của địch.
- Cánh thủy quân thứ nhất (ngón đeo nhẫn) đi đường ven biển, do Đô đốc Tuyết chỉ huy, vào cửa sông Cái, đánh đạo Tả dực của quân Thanh đóng ở Hải Dương, không cho nó lên ứng cứu Trung quân.
- Cánh thủy quân thứ hai (ngón tay út), do Đô đốc Lộc chỉ huy, cũng theo đường biển, nhưng vòng xa lên mạn Lục Đầu, chẹn đường Trung quân giặc thua chạy về nước, ở Phượng Nhãn (Bắc Giang).
- Cánh kỵ binh và tượng binh (ngón tay trỏ) do Đô đốc Bảo chỉ huy, đi song song với đạo Trung quân nhưng chếch về phía Tây, theo đường đồi núi, đổ ra Đại Áng, phục binh ở phía tây Ngọc Hồi.
- Cánh Khinh binh tinh nhuệ (ngón tay cái) do Đô đốc Long chỉ huy, vòng xa hơn về mạn tây, theo con đường “Thượng đạo” (đường Hồ Chí Minh-Trường Sơn ngày nay) bất ngờ đến Khương Thượng, sát Đống Đa ở mạn tây nam Thăng Long, đánh vỗ quân Hữu dực của giặc ở đây, rồi nhanh chóng thọc dao vào sau lưng Trung quân (đại bản doanh) Tôn Sĩ Nghị.
Đúng đêm 30 Tết, triển khai thế trận, đạo Trung quân Tây Sơn xuất phát từ Tam Điệp. Đánh mạnh và quá nhanh, chỉ qua hai ngày Mồng Một và Mồng Hai Tết, tiến dọc chiều sâu chính diện 80km, nhổ phăng các đồn tiền tiêu Gián Khẩu, Nguyệt Quyết… của địch. Đến đêm Mồng Ba Tết, đạo quân này đã tiến tới trước đồn Hà Hồi – cách Ngọc Hồi 6km, cách Thăng Long 20km.
Chỉ chốc lát, và chỉ một cung đường ngắn ngủi nữa, đạo Trung quân này đã hoàn toàn có thể tấn công Ngọc Hồi, chậm nhất là vào sáng sớm Mồng Bốn Tết.
Nhưng thực tế, đã không có trận đánh nào ở Ngọc Hồi trong cả ngày Mồng Bốn Tết ấy.
Vì sao như vậy?
Đã có nhiều cách giải thích từ trong lịch sử. Chẳng hạn như (và cả 3 vạn quân tướng giặc ở Ngọc Hồi cũng đã nghĩ thế) rằng vậy là để dứ đòn, khiến quân Thanh phải căng thẳng, mệt mỏi đối phó, trước khi trận đánh thực sự nổ ra.
Nhưng thật ra, đây chỉ là động thái chờ nhau giữa các cánh quân Tây Sơn, để phối hợp nhịp nhàng, hữu hiệu, trong một thế trận, với “phương lược tiến đánh đã tính sẵn rồi”-như lời tuyên bố của Quang Trung từ trước đấy.
Bởi vì đạo Trung quân do chính chủ soái Tây Sơn chỉ huy, vừa đi đường thẳng và phẳng, vừa đánh quá nhanh, cho nên phải chờ đạo Hữu dực đi đường thủy và vòng xa về phía đông. Nhất là phải chờ đạo Tả dực cũng vừa phải vòng xa về mạn tây, lại vừa phải đi đường núi. Đặc biệt đối với việc đánh Ngọc Hồi, thì Quang Trung còn phải chờ cánh quân Đô đốc Bảo, giữ vai trò rất quan trọng là trực tiếp đến đích phối hợp tác chiến.
Một ngày và một đêm-từ sáng sớm Mồng Bốn Tết đến sáng sớm Mồng Năm Tết-là thời gian cần và đủ để điều hành và thực hiện tất cả những công việc và hành động quân sự trên chiến trường ấy.
Cho nên, rạng sáng Mồng Năm Tết, khi Quang Trung vừa tháo chiếc khăn vàng hoàng đế chít đầu, thắt vào quanh cổ để tỏ ý quyết không sống nữa nếu không thắng trận này và vừa trèo lên bành voi phất cờ lệnh cho toàn đạo Trung quân xung trận, bất chấp địa lôi, rào cản, súng đạn, hỏa mù… chống trả của giặc, sau đấy đã tràn được vào đại đồn Ngọc Hồi mà đánh giết, khiến chiến trường “máu ngập đến mắt cá chân”. Như sự ghi chép của sử cũ thì những kẻ sống sót khi bỏ đồn chạy thục mạng về phía Thăng Long, nhưng vấp phải đội quân nghi binh Tây Sơn phục sẵn, nổi dậy giương cờ gióng trống xua đuổi, chúng đành phải dạt cả về phía tây, để ở đấy mà chịu trận đánh tiêu diệt của Đô đốc Bảo vừa kịp đến phối hợp: Dùng voi, ngựa giày xéo, giẫm đạp toàn bộ quân giặc dưới khu bùn lầy Đầm Mực!
Chiến thắng Ngọc Hồi - Đống Đa
Cũng vào lúc rạng sáng Mồng Năm Tết ấy, cánh khinh binh vu hồi của Đô đốc Long đã kịp tới đích để cùng dân chúng “Ba làng gừng” (Khương Thượng, Khương Trung, Khương Đình) làm “trận Rồng lửa”, phá tan đại đồn Đống Đa của quân Thanh, rồi nhanh chóng xông qua cửa Ô Chợ Dừa, đánh thẳng vào sau lưng đại bản doanh địch. Chủ tướng Tôn Sĩ Nghị đang mải miết theo dõi, chỉ huy hướng trận phía trước ở mạn nam-Ngọc Hồi-bất ngờ, thảng thốt, chỉ kịp đập kiếm lệnh xuống bàn, thét câu: “Địch trên trời rơi xuống, dưới đất chui lên à?” và nhảy ngay lên con ngựa chưa kịp thắng cả yên cương, vượt sông Cái (sông Hồng) cắm đầu chạy một mạch về nước, sau khi may mắn nhờ vứt bỏ cả ấn tín, giấy tờ… mà thoát khỏi được chiếc bẫy chẹn đường ở Phượng Nhãn của Đô đốc Lộc vừa kịp đến giương lên ở đấy.
Người dân Thăng Long đón vua Quang Trung ngày Mùng năm Tết
Chiến dịch giải phóng Thăng Long vậy là kết thúc thắng lợi trọn vẹn vào ngày Mồng Năm Tết. Hiện chưa thể biết rõ hết, trong ngày Mồng Bốn Tết trước đấy, phương thức thông tin liên lạc để “điều binh khiển tướng” đã được vị Hoàng soái Tây Sơn Nguyễn Huệ thực hiện cụ thể như thế nào, để có thể tạo ra được sự phối hợp nhịp nhàng đến mức thần diệu như vậy giữa năm cánh quân, đúng là năm ngón tay của một “Bàn tay xòe chỉ thẳng”, nhưng lại là những đơn vị lớn, hoạt động với những nhiệm vụ trọng đại khác nhau và ở xa nhau! Tuy nhiên, chắc chắn là trong một ngày đánh trận Ngọc Hồi chậm lại ấy, những công việc vô cùng cần thiết nhưng tinh tế và khó khăn, phức tạp cực kỳ như thế, đã được tổ chức thực hiện một cách tuyệt vời!
Xem thêm: NHỮNG CÁI TẾT OAI HÙNG NHẤT TRONG LỊCH SỬ CỦA VN
Còn bao nhiêu 'Thiên Ngọc Minh Uy'?
Nguồn: Báo Pháp luật Việt Nam (PV: Mai Hoa)
Nội dung nổi bật:
- Để trở thành chuyên viên kinh doanh, khách hàng buộc phải bỏ ra 7 triệu đồng mua sản phẩm máy lọc nước Ozone. Sau đó Thiên Ngọc Minh Uy (TNMU) sẽ giới thiệu chương trình khuyến mãi khủng, dùng dấu đỏ đóng dòng chữ "Long Phụng Hòa Ca" vào bản hợp đồng đa cấp vừa ký nếu khách hàng mua sản phẩm.
- Để giữ tiền khách hàng, TNMU đưa ra điều kiện không được đổi- trả hàng trong chương trình khuyến mãi có đóng dấu "Long Phụng Hòa Ca".
- Luật pháp về bán hàng đa cấp chưa hoàn thiện, thực tế DN đăng ký kinh doanh bán hàng đa cấp ở các địa phương, tỉnh lẻ, nhưng lại mở rộng chi nhánh, và hoạt động chính ở các thành phố lớn nên khó kiểm soát, quản lý.
Cách đây chưa lâu, khách hàng - chính là chuyên viên kinh doanh - trả lại hàng, đòi lại tiền đã bị nhân viên của Công ty kinh doanh đa cấp Thiên Ngọc Minh Uy đánh. Đáng nói, trước đó Công ty này đã được nhắc đến nhiều lần với những chiêu trò bán hàng mà ai lỡ “sa chân” vào cũng khó rút ra. Trong khi đó, luật pháp về bán hàng đa cấp vẫn trên đường hoàn thiện để đuổi kịp thực tiễn…
Lách luật hay phạm luật?
Để trở thành chuyên viên kinh doanh (CVKD) được tham dự chương trình khuyến mãi cực “khủng” của Thiên Ngọc Minh Uy, khách hàng buộc phải bỏ ra 7 triệu đồng mua sản phẩm máy lọc nước Ozone. Sau khi ký một bản Hợp đồng bán hàng đa cấp, phía Công ty Thiên Ngọc Minh Uy sẽ giới thiệu với khách hàng một chương trình khuyến mãi cực khủng mang tên “Long Phụng Hòa Ca”.
Trước câu hỏi của Báo Pháp luật Việt Nam: "cách bán hàng của Công ty Thiên Ngọc Minh Uy vi phạm Luật Cạnh tranh hay là hành vi lừa đảo, và trách nhiệm của ngành Công Thương thế nào?", ông Nguyễn Phương Nam, Phó Cục trưởng Cục Quản lý cạnh tranh (Bộ Công Thương), trả lời “trọn vẹn một câu”: “về Công ty Thiên Ngọc Minh Uy, đề nghị phóng viên đến làm cụ thể với Cục Quản lý Cạnh tranh”.
Quyền lợi khách hàng được hứa hẹn khi tham dự chương trình này vô cùng hấp dẫn. Chỉ cần đưa được 6 người nữa tham gia chương trình khuyến mãi, CVKD sẽ được thưởng 500 nghìn đồng. Con số này lũy tiến dần lên, đến khi có đủ 18 người tham gia sau thời điểm CVKD đã ký hợp đồng thì CVKD được thưởng tới 12 triệu đồng.Khi CVKD bỏ tiền mua sản phẩm, Thiên Ngọc Minh Uy lập tức dùng dấu đỏ đóng dòng chữ “Long Phụng Hòa Ca” vào Hợp đồng bán hàng đa cấp vừa ký giữa hai bên. Trong Điều IV của bản hợp đồng này lại có điều khoản: “Đối với những hàng hóa mua vào thời điểm khuyến mãi hoặc những chương trình mang tính kích cầu sẽ không được đổi - trả theo quy định trên”.
Chỉ với “chiêu” khuyến mãi mang tên “Long Phụng Hòa Ca”, Thiên Ngọc Minh Uy nhằm “đánh tráo” cách hiểu về quy định này và không cho người tham gia trả lại hàng. Đây chính là “cái khóa” để Công ty này giữ chặt tiền của khách hàng.
Chiểu theo quy định của pháp luật thì chương trình khuyến mãi nói trên có nhiều dấu hiệu lập lờ để lách luật. Cụ thể, theo Khoản 1, 2 Điều 11 Nghị định 110/2005/NĐ-CP (Nghị định 110) về quản lý hoạt động bán hàng đa cấp: “Doanh nghiệp bán hàng đa cấp phải mua lại hàng hóa đã bán cho người tham gia khi hàng hóa đó đáp ứng các điều kiện: có thể bán lại theo mục đích sử dụng ban đầu của hàng hóa và trong thời hạn không quá 30 ngày, kể từ ngày người tham gia nhận hàng. Người trả sản phẩm cho doanh nghiệp nhận được thấp nhất là 90% số tiền đã bỏ ra mua sản phẩm”.
Tại Khoản 4 Điều 11 Nghị định 110: “Doanh nghiệp kinh doanh đa cấp chỉ không phải mua lại một số sản phẩm đã bán cho khách hàng gồm “hàng hóa khi trả lại đã hết hạn sử dụng, hàng hóa theo mùa hoặc hàng hóa dùng để khuyến mại”.
Các chuyên gia pháp lý cho rằng, cho dù thế nào đi nữa, chương trình khuyến mãi “Long Phụng Hòa Ca” cùng với những quy định mà Thiên Ngọc Minh Uy tự vẽ ra trong Hợp đồng cũng không thể làm thay đổi bản chất của một hợp đồng mua bán hàng đa cấp, người tham gia có quyền trả lại hàng trong vòng 30 ngày và DN bán hàng đa cấp phải mua lại với mức giá không ít hơn 90% giá ban đầu.
Nghị định 110... sửa chưa xong
Trao đổi với báo chí, ông Nguyễn Phương Nam - Phó Cục trưởng Cục Quản lý cạnh tranh (Bộ Công Thương) cho biết, thời gian qua có 90 DN đăng ký kinh doanh bán hàng đa cấp, nhưng đến nay chỉ còn 61 DN hoạt động, đã có 3 DN bị rút giấy phép kinh doanh, đó là: Công ty Sinh Lợi, Công ty Cát Nguyên và Công ty Đan Hồng.
“Tuy nhiên, chúng tôi gặp vướng mắc trong quá trình quản lý và điều hành bán hàng đa cấp. Theo Dự thảo sửa đổi Nghị định 110, Bộ Công Thương sẽ trực tiếp cấp giấy phép kinh doanh bán hàng đa cấp. Để kiểm soát chặt chẽ, chúng tôi cho rằng phải coi bán hàng đa cấp là loại hình kinh doanh có điều kiện. Bởi thực tế, rất nhiều DN đăng ký kinh doanh bán hàng đa cấp ở các địa phương, tỉnh lẻ, nhưng lại mở rộng chi nhánh, và hoạt động chính ở các thành phố lớn, vì thế, việc kiểm soát rất khó khăn và chồng chéo” – ông Nam cho biết.
Thêm nữa, quá tình tiếp thu ý kiến của các địa phương cùng với tiếp thu kinh nghiệm các nước về việc sửa đổi, bổ sung Nghị định 110, cấm kinh doanh, bán hàng đa cấp theo mô hình kim tự tháp, nguồn thu không chính đáng của các mạng lưới từ việc thu phí hội viên gia nhập mạng lưới. Bán hàng đa cấp kim tự tháp là mô hình hàng hóa đưa vào hệ thống phân phối không tới tay người tiêu dùng.
Thu nhập của người tham gia mạng lưới chủ yếu xuất phát từ phí đóng góp của người tham gia, thực chất, doanh thu không phải từ việc bán sản phẩm. Vì thế, trong thời gian tới, Dự thảo sửa đổi Nghị định 110 quy định mức ký quỹ nâng lên mức 5 tỷ đồng (quy định ký quỹ bằng tiền mặt), thay vì quy định chỉ 1 tỷ đồng hiện hành.
Những điều cần biết về thủ đoạn lừa đảo của Thiên Ngọc Minh Uy
Nguồn: Báo Dân Trí (PV: Nguyễn Thanh Hải)
Thiên Ngọc Minh Uy là một công ty bán hàng đa cấp chuyên đi lừa đảo, lôi kéo người khác tham gia bán hàng. Vậy nó lừa đảo như thế nào? Lôi kéo như thế nào? Tại sao nó lừa đảo mà không (chưa) bị pháp luật xử lý?
Bán hàng đa cấp đã tồn tại ở nước ngoài từ lâu, nhưng ở Việt Nam là lĩnh vực còn khá mới mẻ, lạ lẫm. Một người thầy đã nói với tôi “cái gì tồn tại được tức là đúng”, nhưng đúng không có nghĩa là chỉ có tích cực mà còn có cả tiêu cực.
Các bạn đã hiểu được những gì trong lĩnh vực “bán hàng đa cấp” hay còn gọi là “kinh doanh theo mạng”? Khi bạn tìm hiểu nó qua Internet hoặc đọc được một cuốn sách nào đó viết về vấn đề này, thì tôi dám chắc với đa số các bạn sẽ rất khó lựa chọn cho mình một quan điểm, một ý kiến riêng cho mình.
Bạn sẽ thường xuyên thay đổi những cảm nhận về nó từ tích cực đến tiêu cực rồi ngược lại và cứ như thế sẽ trở thành một chuỗi. Nếu ai đó biết dừng lại chuỗi này thì suy nghĩ của người đó sẽ là một đoạn thẳng có điểm đầu và điểm kết thúc, còn những ai không biết dừng lại thì suy nghĩ của người đó giống như một con đường thẳng dài vô tận. Mà nếu bạn cứ đi trên con đường đó, bạn sẽ trở thành một con người bán đi lương tâm, lòng tự trọng của mình. Hoặc bạn cũng sẽ cảm thấy tự hào nhưng sự tự hào đó chỉ có riêng bạn cảm nhận được mà thôi.
Bán hàng đa cấp đã tồn tại ở nước ngoài từ lâu, nhưng ở Việt Nam là một lĩnh vực còn khá mới mẻ, lạ lẫm. Một người thầy đã nói với tôi rằng “cái gì tồn tại được tức là đúng”, nhưng đúng không có nghĩa là chỉ có tích cực mà còn có cả tiêu cực.
Giống như việc “lừa dối” cũng vậy, nó đã tồn tại từ lâu và không thể mất đi được, nó cũng mang lại những điều tích cực và tiêu cực. Các bạn có nghĩ “bán hàng đa cấp” ở Việt Nam mang lại tích cực không? Theo tôi là không bởi vì khi cái gì khi du nhập, truyền bá sẽ có những thay đổi không còn mang đúng bản chất, ý nghĩa thực sự của nó nữa.
“Bán hàng đa cấp” khi vào Việt Nam nó đã bị biến dạng, biến tướng đi và thay vào đó thì nó đã trở thành “công cụ” hữu hiệu để các nhà có vốn đầu tư sử dụng đi “lừa đảo” người dân, mang về lợi nhuận siêu khủng cho họ. Chắc hẳn khi nhắc đến cái tên Thiên Ngọc Minh Uy có trụ sở chính tại Hà Nội là số 15, ngõ 251, phố Mai Dịch, Phường Mai Dịch, quận Cầu Giấy gần Đại học Thương mại, thì trong số chúng ta những ai đã biết và những ai chưa biết đến nó?
Tôi nghĩ đây là một con số rất chênh lệch: biết thì ít mà chưa biết thì nhiều. Có thể nói Thiên Ngọc Minh Uy là một công ty bán hàng đa cấp chuyên đi lừa đảo, lôi kéo người khác tham gia bán hàng. Vậy nó lừa đảo như thế nào? Lôi kéo như thế nào? Tại sao nó lừa đảo mà không (chưa) bị pháp luật xử lý?
Đây là những vấn đề mà nóng mà tôi nghĩ các bạn nên biết để không bị lừa như tôi, để rồi hằng ngày bạn phải suy nghĩ đau đầu, học hành, công việc hiện tại giảm sút hiệu quả. Đầu tiên, tôi sẽ nói về vấn đề lừa đảo, lôi kéo người khác tham gia mạng lưới bán hàng này:
+ Bước 1: Đây là bước làm quen và mời bạn đến công ty Thiên Ngọc Minh Uy. Trong bước này sẽ có một người đã biết đến bạn mời bạn đến công ty. Người mời bạn có thể vừa mới làm quen hoặc đã biết nhau từ lâu. Việc làm quen có thể diễn ra bất cứ đâu như trên xe buýt, xóm trọ, buổi họp… Và nếu là sinh viên như tôi thì bạn sẽ gặp câu hỏi quen thuộc là: Bạn có đi làm gì không? Có muốn đi làm thêm không?
Việc mời đến công ty cũng là một vấn đề, họ sẽ nhắn tin hoặc gọi điện cho bạn và nói đi uống trà đá, bia, rượu, đi cho vui…hoặc bất cứ lý do nào mà có thể đưa bạn đi, nhưng sẽ không hề đề cập đến Cty Thiên Ngọc Minh Uy cũng như tham gia bán hàng đa cấp. Những người đi mời này họ đã được đào tạo cách mời thông qua việc phân nhóm người. Những người nào thích mạo hiểm, máu làm ăn kinh tế, quả quyết sẽ được xếp thành nhóm A. Những người ngược lại sẽ là nhóm B, và có cả những người bề ngoài nhóm A bên trong thì nhóm B. Từ việc phân nhóm như vậy họ sẽ có những cách xử lý, tác động đến tư tưởng, ý chí khác nhau vào bạn.
+ Bước 2: Dẫn bạn đến Cty Thiên Ngọc Minh Uy chào hỏi và dẫn bạn đi dự một cuộc hội thảo (Nói đúng hơn là một cuộc giới thiệu sản phẩm theo kiểu đa cấp cho công ty). Khi bạn đã đồng ý đi với người đã mời bạn thì đến trước cửa công ty sẽ có người đứng đợi ở đó chào hỏi, bắt tay, nói chuyện vui vẻ trong bộ trang phục rất hoành tráng, bắt mắt. Sau đó bạn sẽ phải lấy CMTND đổi lấy cái “THẺ VÍP” của Thiên Ngọc Minh Uy để được vào bên trong. Nếu bạn là sinh viên thì còn phải mang cả Thẻ Sinh viên nữa. Họ làm như vậy đều có mục đích cả nhưng tôi sẽ nói mục đích này ở bước 5.
Khi đã có “Thẻ Vip” bạn sẽ được dẫn lên phòng và các thuyết trình viên bắt đầu công việc “ NÓI RA TIỀN” của họ. Cty Thiên Ngọc Minh Uy đưa ra giới thiệu một chiếc máy ozone với các công dụng ưu việt như diệt khuẩn, khử độc…có thể bảo vệ sức khỏe con người trong điều kiện môi trường hiện nay. Hai chứ “sức khỏe” được họ nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần nhằm cho bạn thấy rằng rất cần cái máy ozone đó. Tiếp đó lại có một thuyết trình viên khác nói về vấn đề kinh doanh theo kiểu truyền thống và bây giờ. Kiểu bây giờ tức là kiểu “kinh doanh theo mạng”. Họ sẽ mê hoặc bạn bởi cách ăn nói và các chương trình khuyến mãi siêu khủng, những lời họ nói ra nhằm mục đích bạn sẽ tham gia và cuối cùng đều dẫn đến chữ “TIỀN” – thu nhập của bạn.
+ Bước 3: Đây là bước ngồi quanh một bàn tròn và các thuyết trình viên khác sẽ tiếp tục công việc mê hoặc bạn. Đây là bước mà bạn sẽ được giới thiệu về mình để cho họ càng nắm rõ tường tận về bạn hơn. Các thuyết trình viên này cực kỳ “lão luyện” trong việc thuyết phục người khác.
Tại đây bạn sẽ được hỏi những điều mà bạn thắc mắc, chưa rõ khi ngồi nghe ở phòng hội thảo liên quan đến vấn đề “bán hàng đa cấp”. Nhưng thực ra chúng ta đã biết gì đâu mà hỏi đúng không bạn, có chăng thì cũng chỉ hỏi đến chương trình khuyến mãi mà thôi, còn nữa đều do họ nói hết. Họ nói một cách rất say sưa và quyến rũ bạn, từ chỗ nên tìm hiểu cái mới mẻ hiện nay “bán hàng đa cấp” và “tự lực cánh sinh” không phải xin tiền bố mẹ hàng tháng nếu là sinh viên, tới có thêm nguồn thu cao nếu là người đã đi làm mà thời gian bỏ ra lại ít...
Trong cuộc nói chuyện đó bạn chỉ có thể là người ngồi nghe và chỉ thấy rằng những điều họ nói hoàn toàn đúng, không thể chê vào đâu được. Những lời thốt ra từ miệng họ như ru ngủ bạn và đưa bạn vào giấc mơ... cuối cùng hiện ra chữ “TIỀN”. Xung quanh bàn tròn còn có cả những người đã mời bạn đến đó và cả những thuyết trình viên khác đang đợi bạn để tiếp tục một bước mới. Họ sẽ cùng nhau hô “Đúng rồi” mỗi khi thuyết trình viên đang nói với bạn dừng lại một câu. Họ sẽ hô và làm cho bạn mệt mỏi, đau đầu để một lát sau bạn sẽ có một quyết định trong lúc không tỉnh táo, đó là quyết định tham gia “bán hàng đa cấp”.
Họ cũng nói họ làm như vậy giống như những người “chập mạch” và chỉ những người “chập mạch” như họ mới làm nên chuyện lớn. Các nhà tỷ phú hầu như không đi học đại học và họ giàu lên vì họ thuộc nhóm A và cũng hơi “chập mạch”.
+ Bước 4: Người bạn của bạn sẽ đưa bạn đi và tiếp tục gặp những thuyết trình viên vừa đứng xung quanh bàn tròn lúc nãy. Tại bước này những thuyết trình viên đó sẽ tiếp tục tác động đến tư tưởng của bạn, họ sẽ có những lời nói làm bạn say mê nó cùng với việc giải thích hơn nữa các chương trình khuyến mãi khi bạn tham gia vào công ty, các chế độ bạn được hưởng,… Họ sẽ dùng kiến thức mà họ đã được đào tạo, rèn dũa hàng ngày để chinh phục lòng tin của bạn, để bạn sẽ chấp nhận ký hợp đồng.
+ Bước 5: Bước ký hợp đồng. Cái máy ozone mà Công ty Thiên Ngọc Minh Uy bán với giá 4.500.000đ, tương đương bạn sẽ có 3.000.000 PV. Bạn sẽ phải bỏ ra 4.500.000đ để mua cái máy này và có quyền tham gia “bán hàng đa cấp” (nghĩa là bạn sẽ tiếp tục mời những người bạn của bạn đến tham gia và ký hợp đồng mua máy ozone của công ty và sẽ được chi trả hoa hồng). Nếu bạn có đủ 4.500.000đ thì sẽ ký hợp đồng bán hàng đa cấp ngay, còn nếu bạn không đủ thì lại diễn ra một vòng luẩn quẩn mà hầu hết đều do các thuyết trình viên này làm giúp bạn và bạn chỉ cần ký vào là xong.
Bạn là sinh viên thì chắc chắn rằng bạn sẽ không có đủ tiền. Đây chính là nguyên nhân mà họ lấy CMTND và Thẻ Sinh viên của bạn đổi lấy “Thẻ Vip”. Họ sẽ bảo bạn dùng CMTND và Thẻ Sinh viên đến tiệm cầm đồ để cắm tại đó và lấy tiền về ký hợp đồng. Khi bạn đã cắm rồi thì bạn sẽ không còn đường lui và bạn sẽ phải gọi về nhà xin tiền bố mẹ để chuộc lại. Việc đưa bạn đi cũng sẽ do người của Công ty Thiên Ngọc Minh Uy làm. Họ sẽ tìm mọi cách để bạn có thể ký hợp đồng!!!
+ Bước 6: Hằng ngày thôi thúc bạn tìm kiếm con mồi mới. Mỗi ngày, mỗi đêm bạn sẽ nhận được những tin nhắn từ họ, từ người đã mời bạn đến công ty trấn an tinh thần của bạn để bạn an tâm làm việc cho công ty. Đồng thời cũng thôi thúc bạn cố gắng kiếm con mồi đến nộp mạng.
Trên đây là 6 bước mà họ đã lừa tôi và không biết bao nhiêu người đã bị lừa, bởi sau khi ký hợp đồng tôi đã lên công ty 3 lần và thấy hằng ngày có rất nhiều người tham gia “bán hàng đa cấp”.
Tiếp theo, tôi xin nói về các điểm mà bạn cần lưu ý như sau:
+ Thứ nhất, trước khi đi cắm CMTND và Thẻ Sinh viên bạn sẽ được ký 1 hợp đồng bán hàng đa cấp mà giá trị tiền ghi trong hợp đồng chưa đủ 4.500.000đ (gọi là ký tích lũy trượt). Sau khi kiếm đủ 4.500.000đ họ sẽ tiến hành kí hợp đồng “bán hàng đa cấp cho bạn” với sản phẩm là cái máy ozone. Hợp đồng này gọi là hợp đồng bổ sung hợp đồng trước. Với cách ký hợp đồng như vậy thì bạn sẽ không được đổi hàng (nghĩa là được đổi máy ozone sang các mặt hàng khác mà bạn muốn chọn lấy).
+ Thứ hai, sau khi ký hợp đồng bạn mới nhận thấy đây là một công ty “lừa đảo” và bạn muốn hủy hợp đồng để nhận lại ít nhất 90% số tiền (4.500.000 x 90%) nhưng bạn cũng không thể hủy được, và Thiên Ngọc Minh Uy bắt buộc bạn phải lấy máy ozone về vì bạn sẽ bị ràng buộc bởi một chương trình khuyến mãi gọi là “Trăm hoa đua nở” của công ty. Đây là chương trình mà người tham gia ký hợp đồng không được trả lại hàng (họ đã chuẩn bị từ trước tình huống này để đưa bạn vào gọng kìm không thoát ra được), và có thể nói chương trình này sẽ hoạt động hàng năm chứ không phải chỉ trong một vài tháng, đồng nghĩa với việc người tham gia không thể trả lại hàng.
+ Thứ ba, cách quy đổi 4.500.000đ thành 3.000.000 PV, bạn sẽ cực kỳ thiệt thòi trong trường hợp bạn muốn đổi hàng nếu bạn không phải là người ký hợp đồng bổ sung. Ví dụ như sau:
Sản phẩm - Tiền đồng - VNPV
Máy ozone đơn - 4.500.000 - 3.000.000
Bếp điện từ - 2.600.000 - 1.500.000
Nồi áp suất - 2.600.000 - 1.500.000
Nếu bạn đổi máy ozone để lấy bếp điện từ và nồi áp suất thì bạn sẽ phải bỏ thêm số tiền (2.600.000+2.600.000) – 4.500.000 = 700.000đ. Mặc dù hai mặt hàng này có tổng số PV = (1.500.000+1.500.000) = 3.000.000 = PV ozone. Với cách quy đổi như vậy bạn sẽ luôn luôn là người bị thiệt.
+ Thứ tư, họ sẽ có được nguồn vốn vô cùng to lớn đó là: giả sử mỗi ngày có khoảng 20 người tham gia ký hợp đồng bán hàng đa cấp, thì Thiên Ngọc Minh Uy đã thu được một nguồn vốn gần 100.000.000đ. Bạn thử nghĩ xem họ sẽ làm gì với số tiền này, chưa nói đến việc hàng ngày còn có nhiều người ký hơn thế?
Về vấn đề pháp luật không (chưa) xử lý đều có lý do cả:
+ Thứ nhất, chưa đủ bằng chứng chứng minh công ty này lừa đảo.
+ Thứ hai, chưa có người nào đứng ra tố cáo công ty này lừa đảo.
+ Thứ ba, thủ đoạn lừa đảo của họ quá tinh vi khiến người tham gia cũng như những người không tham gia không nhận ra.
+ Thứ tư, sự quản lý của nhà nước về vấn đề này còn lỏng lẻo, yếu ớt.
+ Thứ năm, các mối quan hệ làm cho công ty này được bảo vệ, sự làm ngơ của những người có trách nhiệm.
+ Thứ sáu, đây là một hình thức kinh doanh trên thế giới đã được công nhận.….....
Thiên Ngọc Minh Uy: Kẻ gặm xương ăn thịt đồng bào
Nguồn: Báo ĐẤT VIỆT
Sao lại có những kẻ táng tậm lương tâm đến mức đi lừa bà con dân tộc thiểu số như thế chứ? Toàn những người nghèo khổ và chân chất như cục đất. Nhà nước đang nỗ lực cải thiện đời sống của người dân tộc thì chúng lại lợi dân trí thấp của họ để kiếm tiền, đẩy cuộc sống của họ đến chỗ khó khăn chồng chất.
2,5 triệu đồng cho một chiếc… áo lót Trung Quốc
Từ giữa tháng 8/2011, một số báo lớn trong nước đã phản ánh tình trạng hàng trăm người dân tộc thiểu số tại tỉnh Kon Tum đua nhau bán nông sản, gia súc và vay nợ để mua mua máy ôzôn, bếp từ, máy mát xa, đồ lót… và vận động người thân mua các mặt hàng này với giá “trên trời” từ công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy - một công ty kinh doanh đa cấp có lãnh đạo là người Đài Loan. Họ làm vậy với mong muốn trở thành những “chuyên viên kinh doanh”, “tổ trưởng kinh doanh”, “chủ nhiệm”... và có được thu nhập “khủng” theo những lời mà công ty này hứa hẹn.
Người dân cho biết, công ty Thiên Ngọc Minh Uy đã mở dịch vụ “khuyến mãi” có tên “Trăm hoa đua nở”, theo đó, cứ mua sản phẩm là nồi cơm điện, bếp từ, máy ôzôn của công ty thì sẽ được ký một bản hợp đồng bán hàng đa cấp và trở thành “chuyên viên kinh doanh cấp 1”.
Nếu người mua hàng tiếp tục giới thiệu, quảng cáo sản phẩm, phát triển thêm 3 khách hàng mới thì được “lên chức” thành “tổ trưởng kinh doanh”, ai phát triển được 3 tổ kinh doanh” thì trở thành “chủ nhiệm”.
Các sản phẩm của Thiên Ngọc Minh Uy được bán với giá cao gấp nhiều lần giá thị trường, như nồi cơm điện, bếp từ tới 5,2 triệu đồng mỗi sản phẩm, máy ôzôn 4,5 triệu, đặc biệt là bộ đồ lót Trung Quốc được quảng cáo có thể “hút bệnh” giá tới… 2,5 triệu. Trong khi đó, thu nhập của nhiều hộ dân tộc thiểu số chỉ vẻn vẹn vài trăm nghìn đồng mỗi tháng.
Tuy nhiên, do bị dỗ ngon dỗ ngọt nên nhiều người vẫn chạy đôn chạy đáo cho được số tiền cần thiết để mua sản phẩm về… ngắm và chờ tiền. Nhưng rốt cục thì chẳng ai giàu lên, người bị dụ dỗ ngày càng nhiều, cuộc sống càng trở nên bấp bênh do không còn tiền để trang trải những thứ thật sự cần thiết. Theo thống kê tại một xã, số tiền người dân tộc đã mất cho Thiên Ngọc Minh Uy lên đến 800 triệu đồng.
Chính quyền tại các địa phương đã tuyên truyền, vận động nhiều lần, nhưng hầu như không hiệu quả khi công ty Thiên Ngọc Minh Uy dùng chính những thành viên quen biết, gần gũi trong cộng đồng dân tộc thiểu số để lôi kéo thêm nhiều người vào vòng xoáy bán hàng đa cấp…
Tức nước vỡ bờ
Từ nhiều năm nay, hình thức kinh doanh lách luật, lừa đảo, núp bóng danh nghĩa “bán hàng đa cấp” của công ty Thiên Ngọc Minh Uy đã được cảnh báo nhiều lần trên báo chí cũng như trong cộng đồng mạng. Công ty này được ví von như một “kho hàng phế thải" của Đài Loan - Trung Quốc, kinh doanh dựa theo hình thức "người đi trước móc túi người đi sau, người đi sau móc túi người đi sau nữa”.
Tuy vậy, bằng những thủ đoạn tinh vi, Thiên Ngọc Minh Uy vẫn lôi kéo được vô số người tham gia mạng lưới kinh doanh, trong số đó không ít người thuộc thành phần sinh viên, trí thức. Địa bàn hoạt động của công ty cũng từng bước mở rộng địa từ thành thị đến nông thôn.
Lần này, khi “vòi bạch tuộc” của Thiên Ngọc Minh Uy vươn đến tận vùng sâu vùng xa, hủy hoại cuộc sống của đồng bào dân tộc thiểu số thì sự bức xúc của dư luận đã lên đến đỉnh điểm. Trong cộng đồng mạng, rất nhiều người đã không giấu nổi sự phẫn nộ của mình bằng những lời lẽ mạnh mẽ.
Thành viên Nguyễn Ngọc Dương, blog Yume bày tỏ: “Đau xót quá, sao lại có những kẻ táng tậm lương tâm đến mức đi lừa bà con dân tộc thiểu số như thế chứ? Toàn những người nghèo khổ và chân chất như cục đất. Nhà nước đang nỗ lực cải thiện đời sống của người dân tộc thì chúng lại lợi dân trí thấp của họ để kiếm tiền, đẩy cuộc sống của họ đến chỗ khó khăn chồng chất”.
Thành viên pipicongtu, diễn đàn Cadovn.com bình luận: “Lừa đảo kiểu này thì có khác gì gặm xương ăn thịt đồng bào!?”.
Thành viên Romanovietnam cho biết, chiêu lừa đảo “bán hàng đa cấp” đã diễn ra từ lâu trên nhiều địa bàn dân tộc thiểu số, nhưng chỉ đến bây giờ mới được báo chí phản ánh. Thành viên này viết: “Cái kiểu lừa này đã xảy ra ở các vùng núi phía Bắc rất lâu rồi. Chúng về miền núi dỗ ngọt người dân thiểu số đưa về Hà Nội thăm quan, hội thảo rồi mua hàng. Giờ chúng lại tiếp tục đến các vùng phía trong. Pháp luật của ta chậm quá. Lừa hết người miền xuôi giờ đến lừa người miền ngược. Thật đau đớn!”.
Làm sao để tẩy trừ dịch bệnh “bán hàng đa cấp”?
Bức xúc với tình trạng lừa đảo vẫn hoành hành gần như công khai dù đã được cảnh báo, thành viên thuaniszero, diễn đàn Linkhay nhận định: “Đến bây giờ vẫn không hiểu tại sao cái bọn bán hàng đa cấp kiểu lừa đảo tồn tại lâu đến thế. Cái trung tâm ở Cầu Diễn có từ ngày mình còn sinh viên cho đến giờ. Biết bao người đã bị lừa rồi nhỉ? Đến thằng em cùng phòng mình đi nghe bọn nó diễn thuyết về xong mặc kệ anh em nói vẫn đi vay tiền để mua hàng tham gia đa cấp đến lúc thấy bị lừa trắng mắt ra mới xin lỗi anh em... Mà sinh viên Kinh tế quốc dân hẳn hoi nhé, bảo sao dân bản vùng sâu, xa không bị lừa chứ...”.
Thành viên kientnuttn cho rằng: “Chúng ta biết điều này nhưng lại không có cơ sở nào để tóm gáy họ. Vì họ biết dựa vào luật mà lách. Chỉ thương những người nghèo, cái ăn hàng ngày còn không đủ... Hy vọng những công ty làm ăn kiểu này sớm muộn sẽ bị pháp luật trừng trị”.
Hiện nay, nhiều trường hợp lừa đảo núp bóng kinh doanh đa cấp đã bị xử lý, nhưng đa phần chỉ dừng lại ở mức xứ phạt hành chính, nặng hơn là rút giấy phép kinh doanh. Bản thân công ty Thiên Ngọc Minh Uy vốn là một công ty bán hàng đa cấp có tên là Sinh Lợi. Sau khi bị rút giấy phép kinh doanh vì có dấu hiệu lừa đảo, công ty này nhanh chóng được thành lập lại với cái tên Thiên Ngọc Minh Uy và tồn tại cho đến nay.
Nhiều ý kiến cho rằng, chỉ xử phạt bằng các chế tài kinh tế sẽ không bao giờ triệt tiêu được dịch bệnh “bán hàng đa cấp” mà cần những hình thức xử lý thật sự nghiêm minh. “Gây bất ổn định xã hội, đặc biết là tại những địa bàn trọng yếu về an ninh như Tây Nguyên và các tỉnh miền núi phía Bắc, những kẻ cầm đầu công ty Thiên Ngọc Minh Uy xứng đáng bị truy tố hình sự”, một thành viên mạng xã hội Facebook nhận xét.
Lời phủ nhận trắng trợn của Thiên Ngọc Minh Uy khi đánh sinh viên
Nguồn: Báo điện tử Dân Trí
Liên quan đến thông tin nhóm sinh viên gồm: anh Nguyễn Hoàng Hưng - sinh viên năm 4, Đại học Thủy lợi và anh Lê Quốc Đạt (SN 1995), sinh viên một trường đại học tố cáo bị nhiều nhân viên Công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy chi nhánh Nam Hà Nội tại số 96 Định Công - Phương Liệt - Thanh Xuân (Hà Nội) đánh hội đồng dã man ngay tại trụ sở vì đến yêu cầu huỷ hợp đồng và đòi lại số tiền 7 triệu đã bị dụ dỗ nộp vào công ty, Công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy đã có công văn gửi tới các cơ quan báo chí.
Công văn số 20130915/CV của Công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy do ông Peng Hai Tao - Giám đốc công ty ký ngày 17/9/2013 đã thừa nhận: Ngày 18/8/2013, khách hàng Đạt có tham gia vào mạng lưới bán hàng đa cấp của công ty và Đạt có đăng ký mua máy sản phẩm Ozone của công ty với giá 7 triệu đồng. Tuy nhiên, sau khi nộp tiền vào công ty, Đạt chưa nhận hàng.
Công văn của Công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy "phủi trắng" quan hệ với Nguyễn Ngọc Dương, người tham gia hành hung nhóm sinh viên.
"Ngày 15/9/2013, khách hàng Đạt lên địa điểm kinh doanh của công ty ở 96 Định Công để làm thủ tục trả lại hàng. Ngày 15/9 là ngày chủ nhật, cán bộ phụ trách giải quyết các thủ tục trả hàng đang đi công tác nên nhân viên trực ban mời khách hàng về đợi đến sang tuần cán bộ phụ trách về mới giải quyết.
Nhưng khách hàng Đạt không chịu về và có lời qua tiếng lại với nhân viên và khách hàng của công ty, cố tình gây mâu thuẫn tại công ty chúng tôi", Thiên Ngọc Minh Uy phân trần trong công văn.
Đặc biệt, qua công văn này, Thiên Ngọc Minh Uy đã phủ nhận mối quan hệ với người tham gia hành hung anh Hưng và anh Đạt. Theo đó, công ty này cho rằng việc Nguyễn Ngọc Dương hành hung anh Nguyễn Hoàng Hưng là chuyện cá nhân, đồng thời công ty này khẳng định "Nguyễn Ngọc Dương không phải là nhân viên của công ty. Công ty chúng tôi được biết là Nguyễn Ngọc Dương đã đưa Hưng đi khám, mua thuốc bôi theo chỉ dẫn của bác sĩ. Nguyễn Hoàng Hưng không có thương tích gì, chỉ bị trầy xước ngoài da", vẫn theo công văn có chữ ký của ông Peng Hai Tao.
Tuy nhiên, lời phủ nhận này của Thiên Ngọc Minh Uy còn khá nhiều điều mâu thuẫn và trái ngược với những thông tin mà PV thu thập được.
Cụ thể, theo Đơn đề nghị ngày 15/9 của anh Nguyễn Hoàng Hưng, có xác nhận của lãnh đạo Công an phường Định Công và người đại diện chi nhánh Nam Hà Nội của công ty này, về việc hoà giải với nhân viên Nguyễn Ngọc Dương của công ty Thiên Ngọc Minh Uy có ghi rõ nội dung: "Tôi đề nghị được hoà giải với anh Dương là nhân viên công ty Thiên Ngọc Minh Uy tại Công an phường Phương Liệt một lần là xong. Ngoài ra tôi đề nghị chị Giang là cán bộ Công ty Thiên Ngọc Minh Uy cùng tôi đi về công ty Thiên Ngọc Minh Uy gặp chị Lê Thanh Tâm...".
Lá đơn có chữ ký xác nhận của lãnh đạo Công an phường Phương Liệt và người đại diện giải quyết của Công ty Thiên Ngọc Minh Uy có ghi rõ người có tên Nguyễn Ngọc Dương là nhân viên của công ty này.
Thêm vào đó, vụ hành hung xảy ra ngay trong trụ sở chi nhánh công ty này. Theo phản ánh của anh Nguyễn Hoàng Hưng và anh Lê Quốc Đạt (SN 1995), không chỉ có Nguyễn Ngọc Dương tham gia vụ hành hung mà có đến cả chục người khác của công ty này lao vào hành hung nhóm sinh viên.
Cảnh tượng ghi lại từ một đoạn video cho thấy, hơn 10 thanh niên mặc trang phục complet của Công ty Thiên Ngọc Minh Uy, trong đó có Nguyễn Ngọc Dương, đã lao vào hành hung nhóm sinh viên bằng một thái độ hung hãn và hiếu chiến.
Một điểm mâu thuẫn khác, mặc dù Công ty TNHH Thiên Ngọc Minh Uy đưa ra lý do không tiến hành làm thủ tục trả tiền cho anh Đạt vì cán bộ phụ trách đi vắng và sự việc diễn ra vào ngày Chủ nhật, nhưng thực tế ngay trong ngày 15/9, sau khi Công an phường Phương Liệt vào cuộc điều tra việc anh Đạt cùng bạn bị nhân viên công ty này hành hung, phía công ty lập tức cử người mang 7 triệu đồng đến trả cho anh Đạt ngay tại trụ sở Công an phường.
Điều này hoàn toàn đúng với những hình ảnh được ghi lại. Bản thân các cán bộ công an, khi trao đổi với PV cũng cho biết trong thời gian qua đã nhiều lần họ tiếp nhận các đề nghị giải quyết từ các sinh viên và phụ huynh vì các sinh viên trẻ tuổi trót nghe lời dỗ dành của nhóm người Thiên Ngọc Minh Uy đã nộp tiền vào tổ chức này và gặp khó khăn trong việc hủy hợp đồng, đòi lại số tiền. Thậm chí, nhiều vụ hành hung đã xảy ra liên quan đến người của Thiên Ngọc Minh Uy và đã bị cơ quan công an xử lý.
Lời kể của nạn nhân bị đánh khi đòi tiền Thiên Ngọc Minh Uy
Nguồn: Báo điện tử Người Đưa Tin (Hội Luật Gia Việt Nam)
Ngày 17-9, PV đã có cuộc trao đổi với anh Lê Quốc Đạt - sinh viên Đại học Khoa học công nghệ, là nạn nhân của vụ việc.
Anh Đạt cho biết, sáng 15-9, anh cùng Nguyễn Hoàng Hưng (sinh viên Đại học Thủy lợi) và một số người bạn đến trụ sở Cty TNMU chi nhánh ở 96 Định Công phường Phương Liệt, Thanh Xuân, Hà Nội, để yêu cầu hủy hợp đồng bán hàng đa cấp mà anh Đạt đã ký với Cty TNMU ngày 18-8.
Theo bản hợp đồng đã ký trước đó với Cty TNMU, anh Đạt đã đóng 7 triệu đồng để mua sản phẩm máy lọc nước ozone, đồng thời được Cty TNMU cấp mã số kinh doanh. Tuy nhiên, từ ngày ký hợp đồng đến nay anh chưa nhận được sản phẩm. Và qua nhiều phương tiện thông tin, anh Đạt được biết Cty TNMU có khá nhiều điều tiếng không được tốt trong việc làm ăn. Do vậy, ngày 15-9, anh đã đến Cty TNMU để yêu cầu hủy hợp đồng theo quy định của pháp luật.
Anh Đạt cho biết: “Theo em được biết, nghị định của chính phủ về bán hàng đa cấp cho phép người mua hàng trả lại hàng hóa trong vòng 30 ngày kể từ ngày mua hàng và được nhận lại tối thiểu 90% giá trị hàng hóa. Em đã đến yêu cầu hủy hợp đồng, lấy lại tiền theo quy định, nhưng nhân viên chi nhánh Định Công của Cty TNMU kéo dài thời gian, không giải quyết”.
Vẻ mặt vẫn chưa hết bàng hoàng, anh Lê Quốc Đạt kể lại: “Em được họ kéo lên trên phòng họp nhiều lần với các hành động câu giờ như bắt đọc hợp đồng, mặc dù hợp đồng này em đã đọc hàng trăm lần… Nhưng sau tất cả những trò câu giờ đó họ lại đuổi em xuống. Và chúng em không thể làm gì khác là im lặng chờ đợi.
Trong lúc bọn em đứng đợi ở cầu thang, có từng tốp người đeo phù hiệu TNMU đi ra nhìn với nụ cười mỉa mai và những lời nói khiêu khích. Tốp này đi vào lại có tốp khác bước ra với những hành động tương tự. Dù vậy, chúng em vẫn tiếp tục giữ trật tự và im lặng.
Cho đến một lúc khoảng 20 người TNMU cùng kéo ra, xếp hàng trên cầu thang. Gần 20 người Cty TNMU lao vào hành hung các sinh viên.
Một vị trưởng phòng đeo cái nhẫn đỏ trên tay bắt đầu những lời nói xúc phạm khiêu khích và nhổ bã kẹo cao su về phía bọn em. Rồi anh ta quát lên: Chúng mày có đi không? Em lắc đầu kiên trì nói: Em chưa lấy được tiền thì em chưa về. Bố em mất, mẹ em đang ốm, em đang nợ chồng chất vì ký cái hợp đồng này…
Em chưa nói hết câu thì vị trưởng phòng này đã cướp lời bằng câu nói rất giang hồ: Chúng mày không ưa nhẹ thì ưa nặng.
Chưa kịp nghe hết câu nói thì anh ta đã lao vào túm tóc, ấn đầu em xuống và đoàn người TNMU lao vào đấm đá túi bụi anh Hưng và nhóm bạn. Em vùng vẫy thoát ra chạy về phía cửa tòa nhà Định Công kêu cứu rồi gọi điện báo công an trong tâm trạng hoảng loạn tột độ. Khi trở lại, đám người TNMU đã tản đi và máu chảy ròng ròng trên mặt anh Hưng…”
Anh Nguyễn Hoàng Hưng - sinh viên Đại học Thủy lợi bị đánh rách trán.
Ngoài việc bị đánh hội đồng, anh Hưng còn bị một đối tượng giật mất thẻ ATM và giấy tờ tùy thân để trong chiếc túi. Theo như nạn nhân suy đoán, phía TNMU nghĩ rằng anh Hưng cầm hợp đồng của Lê Quốc Đạt nên đánh và cướp đồ để hủy hợp đồng. Hiện CA phường Phương Liệt (quận Thanh Xuân) đang tiến hành xác minh làm rõ vụ việc. Theo cơ quan Công an, đây không phải lần đầu tiên xảy ra việc tranh chấp hợp đồng tại chi nhánh Cty TNMU - 96 Định Công.
Đọc nhiều nhất
-
Giới thiệu một chút về bản thân
Tên Quỳnh , họ Nguyễn . Chính vì thế mọi người vẫn gọi là Quỳnh Nguyễn , gọi mãi thành quen, đôi khi có người thấy viết là Quynh Nguyen, lại... -
Đường Định mệnh (Sự nghiệp/May mắn)
Dẫn nhập: ngày trước cũng tò mò về cái chủ đề chỉ tay, rồi xem tay, rồi tự đọc và tìm hiểu loạn xị cả lên, thực ra kết quả chính là để loè g... -
Phim: Buddha – Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca
Bộ phim Buddha về cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từ đản sanh đến niết bàn. Bộ phim lấy cảm hứng ( hoặc cũng có thể gọi là được chuyển t... -
Nếu không có thực lực, bạn chỉ là kẻ ăn bám
Dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người chạy, chỉ có tự dựa vào chính mình mới là đáng tin cậy nhất. Ba mẹ có là ông nọ bà kia đi chăng nữa... -
Nguyệt Ánh: Chill-out là thương hiệu của tôi
Chủ đề cuộc gặp lần này xoay quanh dự án Nguyệt Ánh Chill-out của Nguyệt Ánh đang được chú ý trên báo chí, trong các forum âm nhạc và cả ở ... -
Hiệu ứng domino và bí quyết tạo lập chuỗi các thói quen tích cực trong cuộc sống
Các hành vi của con người đều có mối liên hệ tương tác lẫn nhau Hãy lấy ví dụ về trường hợp của Jennifer Lee Dukes. Sau hơn 2 thập kỷ, từ k... -
Cái ông "mấu" kia đã bị xử lý... ;-)
Sáng dậy muộn, người mệt đờ đẫn, không hiểu ốm hay sao ý. Đến công ty thì việc đầu tiên là vác máy tính ra làm cốc cafe cho tỉnh đã, rồi...
Tham khảo
Liên kết web
Phân loại
Báo chí
(55)
Văn hoá
(33)
Tâm lý
(28)
Tán nhảm
(27)
Công nghệ
(25)
Blog
(17)
Xã hội
(16)
Nghề nghiệp
(15)
Phim
(15)
Quora
(14)
Con người
(13)
Kinh doanh
(13)
Nhạc
(13)
Cuộc sống
(11)
Marketing
(11)
Công cụ
(10)
Kỹ năng
(10)
Lập trình
(10)
Lịch sử
(10)
Sách
(10)
Phát triển
(9)
Cặp đôi
(8)
Thiền
(7)
Tình yêu
(7)
Tản mạn
(7)
Sức khoẻ
(6)
Chính trị
(5)
Giáo dục
(5)
Hạnh phúc
(4)
Kim Dung
(4)
Kiếm hiệp
(4)
Mạng xã hội
(4)
Phần mềm
(4)
Tiền tệ
(4)
Tài chính
(4)
Phát triển cá nhân
(3)
Tâm linh
(3)
Quản lý công việc
(2)
Quản lý thời gian
(2)
Thực hành
(2)
Tiếp thị
(2)
Chăm sóc khách hàng
(1)
Làm việc
(1)
Lãnh đạo cá nhân
(1)
Nguỵ biện
(1)
Quản lý cá nhân
(1)
Thương hiệu
(1)