Những điều thú vị về ráy tai
Ráy tai được xem là vệ sĩ của cơ thể con người, có tác dụng chống nhiễm khuẩn, ngăn bụi bẩn, côn trùng, giúp tai không bị "sốc" vì các âm thanh quá lớn và thậm chí được dùng làm thuốc chữa bệnh. Ráy tai còn có thể tiết lộ việc chủ nhân của nó có bị... hôi nách hay không.
Ráy tai thường bị buộc tội là "đồ rác rưởi", chỉ cản trở âm thanh và gây nên ngứa ngáy, khó chịu. Vì vậy, ngay cả khi không có trong tay những “đồ nghề chuyên nghiệp”, nhiều người vẫn dùng cả móng tay, que diêm, cặp tóc, tăm xỉa răng... để loại trừ cho hết ráy tai. Không hiếm người còn xem chuyện lấy ráy tai như một thú tiêu khiển, cứ vài ngày lại đến hiệu cắt tóc lấy ráy tai để “thư giãn”...
Ráy tai nằm ở ống tai ngoài, do một loại chất nhờn tựa như mồ hôi tiết ra từ những tuyến hạch nhỏ (tuyến ráy tai) trộn lẫn với những tế bào chết rơi ra trong lỗ tai mà thành. Nó chẳng phải thứ vô dụng như nhiều người nghĩ. Những hạt bụi bẩn trong không khí và côn trùng nhỏ nếu chẳng may bay vào lỗ tai thì chất nhờn ngăn chặn lại, không cho chúng đi sâu vào bên trong, tránh gây tổn hại đối với cơ quan thính giác. Một số côn trùng nhỏ đôi khi bị “lạc đường” chui vào lỗ tai, nhấm phải vị đắng của ráy tai sẽ lập tức bò ra ngoài.
Bản thân ráy tai không phải là một môi trường mà vi khuẩn có thể sinh sống. Hơn thế nữa, nó còn là chất sát trùng. Vi khuẩn chẳng may lọt vào trong lỗ tai, đụng phải thứ “thuốc sát trùng” này sẽ bị chết, vì vậy tai mới đỡ bị nhiễm khuẩn.
Ngoài ra, như mọi người đều biết, con người có thể nghe được âm thanh là nhờ dao động của trống tai (màng nhĩ), nằm ở độ sâu khoảng 25 mm, âm thanh trước khi tới màng nhĩ phải đi qua ống tai ngoài. Tại đây, ráy tai có “nhiệm vụ” làm giảm bớt cường độ của các sóng âm, tránh cho màng nhĩ bị kích thích quá mạnh. Nhờ vậy, khi có những âm thanh quá mạnh như tiếng sấm, tiếng động cơ máy bay, màng nhĩ mới khỏi bị tổn hại.
Bình thường, trong những lúc chúng ta há miệng, lắc đầu, chạy nhảy, nói chuyện, ca hát, ráy tai sẽ tự “nhảy ra ngoài”. Cho nên, nếu để ý một chút ta sẽ thấy trong vành tai thường có những mảnh ráy tai nho nhỏ rơi ra. Một nhà sinh lý học người Mỹ đã làm thí nghiệm lý thú: Ông đã bôi một thứ thuốc nhuộm không độc hại vào lỗ tai của 60 người tình nguyện, tiến hành chụp ảnh để quan sát. Sau một thời gian, chất thuốc nhuộm dần dần bị tống hết ra ngoài cùng với ráy tai. Cho nên, nếu cơ thể khỏe mạnh và môi trường không ô nhiễm nặng thì không cần lấy ráy tai thường xuyên. Như ta thấy, các con vật chẳng bao giờ phải lấy ráy tai, mà tai chúng vẫn nghe rất thính!
Tuy nhiên, không hiếm các trường hợp (tai bị bẩn, bị viêm nhiễm, tuyến ráy tai bài tiết quá mạnh, cấu tạo ống tai ngoài quá hẹp) ráy tai tích lại quá nhiều. Khi đó, nên nhỏ vài giọt glyxerin cho ráy mềm ra, rồi nhờ một người “có tay nghề” lấy ra cả khối. Có một số trường hợp ráy tai tích lại nhiều, khi gội đầu hoặc tắm để nước lọt vào làm ráy nở ra, có thể gây nên ho phản xạ, ù tai, nhức đầu, chóng mặt hoặc viêm tai; khi đó cần phải đến bệnh viện để chữa. Có những trường hợp ráy tai quá rắn, lấy ra rất đau, thầy thuốc phải bơm thuốc tê vào ống tai ngoài, rồi mới từ từ lấy ra được.
Nếu chú ý một chút, ta có thể thấy: một số người có tai rất khô, rất sạch, thơm tho; còn một số người khác thì lỗ tai luôn luôn ươn ướt, thậm chí còn bốc ra thứ mùi “là lạ”. Y học gọi trường hợp đầu là “ráy tai khô”, trường hợp sau là “ráy tai ẩm”. Xét về mặt giải phẫu sinh lý, tuyến ráy tai và tuyến nách thuộc cùng một loại - đều là những “tuyến mồ hôi lớn” trong cơ thể. Nếu trong mồ hôi có nhiều chất béo và chất đạm, khi phân giải sẽ phát ra một thứ mùi hôi đặc biệt (mùi hôi nách). Số liệu thống kê cho thấy, trong số những người có “ráy tai ẩm”, khoảng 93% đồng thời bị mắc chứng hôi nách. Cho nên, chỉ cần quan sát kỹ lỗ tai cũng có thể biết gần như chính xác một người có bị chứng hôi nách hay không. Số liệu thống kê y học còn cho thấy, đa số người châu Âu và châu Phi có ráy tai ẩm; trong khi đó đa số người châu Á có ráy tai khô (90-96%).
Các nghiên cứu còn phát hiện thấy, tế bào tuyến sữa ở phụ nữ và tế bào tuyến ráy tai ở trẻ sơ sinh cũng thuộc cùng một loại. Và điều đặc biệt có ý nghĩa là: nếu như hài nhi có ráy tai ít và mềm thì người mẹ lại có quá nhiều sữa. Khi đó, tuyến sữa của người mẹ hoạt động quá mạnh và nguy cơ bị mắc ung thư vú cũng sẽ tăng lên. Như vậy, ráy tai còn có thể sử dụng như một phương pháp đơn giản để chẩn đoán và dự phòng bệnh tật.
Trong Đông y, từ xưa ráy tai còn được sử dụng để chữa bệnh. Sách Nhật Hoa Tử chư gia bản thảo (thế kỷ thứ 10) viết, ráy tai có thể chữa chứng điên cuồng và tật nghiện rượu. Sách Thính kiến lục cũng nói về việc sử dụng ráy tai để chữa chứng sâu quảng, thuật lại chuyện một người ăn mày đã lấy ráy tai đắp lên vết thương ở chân, sáng hôm sau tỉnh dậy thấy vết thương đã hết mưng mủ, có thể đi lại như cũ.
Sách Bản thảo cương mục của Lý Thời Trân (bộ bách khoa toàn thư về dược học phương Đông) viết: "Ráy tai có thể dùng để trừ côn trùng, rắn rết. Lý Thời Trân lý giải: tai là khiếu của thận, thận khí nhập vào tai, nếu thông thì tai không có ráy, không thông thì ráy tai lấp kín lỗ tai. Trong Nho môn sự thân, danh y Trương Tòng Chính viết: Muốn trị bệnh “phá thương phong”, lấy ráy tai, móng tay đã cạo vụn trộn với nước bọt của bệnh nhân, bôi vào chỗ vết thương, lập tức kiến hiệu, nếu trên da không có vết loét thì rất khó sử dụng cách này. “Phá thương phong” là chứng bệnh do da thịt bị tổn thương nhiễm trùng gây nên, với các triệu chứng mặt môi xanh tái, nhăn nhó, cơ thịt co giật từng cơn, khó thở...
Còn sách Phổ tế phương có chép lại phương thuốc chữa trẻ khóc dạ đề (khóc đêm) như sau: Dùng ráy tai người 5 phân, thạch liên tâm, nhân sâm mỗi thứ 5 tiền, nhũ hương 2 phân, đan sa 1 phân, dùng 5 phân bạc hà sắc lên để chiêu thuốc.
Như vậy, có thể thấy ráy tai không những chẳng phải thứ bỏ đi, mà còn là một thứ rất đáng tìm hiểu và nghiên cứu một cách nghiêm túc.
Sống ảo...
Mọi lứa tuổi đều có thể bị “sa lầy” vào một thế giới vô thực. Khi người ta tin vào điều gì đó thì tất cả đều có thể. Sống ảo đã gần như là một cuộc sống thực, khi mà người ta chấp nhận nó.
Tuy nhiên vẫn phải gọi là ảo vì nó không tồn tại trên đường đời. Ví như ở mạng ảo có siêu thị, có nơi trao đổi mua bán nhưng không có những con đường hiện hữu dẫn chúng ta đến siêu thị ấy, mà chỉ là những đường link và những cú click chuột đơn giản. Và con người đến với nhau từ những nơi rất xa xôi tưởng như không bao giờ có thể chạm tới, không bao giờ có thể gặp mặt... nếu biết chọn lựa thì ảo có thể biến thành thực, nếu không ảo sẽ mãi mãi là ảo mà thôi...
Source: http://vnn.vietnamnet.vn/cntt/2005/09/486641/
Đọc cũng thấy nhắng nhắng, ảo hay thật cuối cùng do người tham gia quyết định, nếu muốn luôn là ảo thì sẽ mãi là ảo, nếu muốn chuyển từ ảo sang thật thì cần phải có thời gian và cũng phải có điều kiện, chỉ lo là không phân biệt được giữa ảo và thật để cuộc sống lẫn lộn hoặc để bị lừa gạt thôi.
Nhưng dù sao cần phải có bài học, cần phải có vấp ngã để mà khôn ra. Vả lại không việc gì phải sợ để mà từ chối một khu vực, một cách thức truyền thông mạnh mà rẻ...
Hè, đọc xong thì nhớ câu nói chơi "ngu thì chết, chứ bệnh tật gì" :D:P
Thành phố thịt "tiểu hổ"

http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/phongsughichep/2005/8/61136.cand
Đọc mà phát chán, khoảng 10 năm trước nói mãi về vấn đề này rồi, cuối cùng Hà nội cũng dẹp được cái vụ ăn thịt mèo. Hồi đó nhà mình có 1-2 con mèo, cứ xểnh ra là mất.
Bây giờ lại thấy dân Thái Bình... ặc ặc...
Người Việt Nam đúng là "dân tộc dã man" :(
Tây... quậy xứ ta
Rất nhiều khách nước ngoài đến Việt Nam với thái độ văn minh lịch sự, nhưng một số ít người lại không như thế. Dân ta vào vũ trường uống rượu say, quậy đã khiếp, nhưng mấy bác Tây khi nốc chán rượu rồi quậy thì chỉ có… giời can!
Mà dân mình hiếu khách đến lạ. Nhìn mấy bác Tây to đuỳnh to đoàng, bước đi lềnh khềnh, trèo thốc lên bục cao mà cướp micro hát hò rồi có khi cả chửi (ai mà biết được), thậm chí vùng vằng, nôn ọe, đánh nhau thì đám nhà ta ngồi dưới chỉ biết… cười thôi. Và vỗ tay. Và hú hét. Bar nào, vũ trường nào vớ được mấy bác này thì đêm ấy "xôm" phải biết.
Bar, vũ trường hay những "night club" đối với người Việt ta dường như vẫn là một chốn xa lạ với đa số người dân, nó chỉ là nơi đến của một bộ phận giới nhiều tiền. Thế nhưng, với dân Tây, bar đơn thuần là quán rượu và là nơi người ta đến để giải trí, uống rượu, nhảy nhót... Vì thế, đối với họ, bar chẳng là cái gì ghê gớm để mà phải chọn bộ cánh xịn nhất mới dám mò đến. Xứ ta nóng, mà với các "bác" có nơi "chôn nhau cắt rốn" ở xứ lạnh, nếu trót sang Việt Nam đúng mùa hè thì chỉ có quần soóc mới "chịu được nhiệt".
Đêm ấy, ở bar S. trên phố HL, có "bác" uống rượu say rồi liền cởi áo, giơ tay quay tít trên cao, xì xồ gọi mấy cô gái đang múa bụng trên sàn như ở sân vận động người ta cổ vũ cho các chàng cầu thủ. Đoạn, bác cởi... quần. Nhưng dù có say thì bác vẫn nhớ mình mặc... quần đùi nên... lại thôi. Và, như để "tri ân" sự cổ vũ của đám thanh niên người bản địa bên dưới, bác nhảy cái bộp lên bục, làm "cột" cho các cô múa. Họ cười với nhau, làm các động tác nhạy cảm khó tả bằng lời, cho đến khi hai anh bảo vệ phải lịch sự mời xuống. Xuống rồi mà bác nọ vẫn còn tiếc rẻ, lầm bầm (chắc là chửi thề). Đêm ấy, bác Tây này mà không tìm cách "liên lạc" với cô gái nhảy bục mới là chuyện lạ.
Đọc cũng thấy vui phết, hồi xưa đi chơi với mấy thằng cha người Séc và Nga chưa thấy chúng nó quậy. Lúc chúng nó quậy xong thì vù về nước, khi nào nó sang kéo đi vậy :D
Đọc nhiều nhất
-
Đường Định mệnh (Sự nghiệp/May mắn)
Dẫn nhập: ngày trước cũng tò mò về cái chủ đề chỉ tay, rồi xem tay, rồi tự đọc và tìm hiểu loạn xị cả lên, thực ra kết quả chính là để loè g... -
Phim: Buddha – Cuộc Đời Đức Phật Thích Ca
Bộ phim Buddha về cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từ đản sanh đến niết bàn. Bộ phim lấy cảm hứng ( hoặc cũng có thể gọi là được chuyển t... -
36 câu hỏi để yêu nhau
20 năm trước, nhà tâm lý học người Mỹ Arthur Aron đã tự soạn ra một bộ 36 câu hỏi, với mục đích khiến cho hai người hoàn toàn xa lạ yêu nhau... -
Hiệu ứng domino và bí quyết tạo lập chuỗi các thói quen tích cực trong cuộc sống
Các hành vi của con người đều có mối liên hệ tương tác lẫn nhau Hãy lấy ví dụ về trường hợp của Jennifer Lee Dukes. Sau hơn 2 thập kỷ, từ k... -
Ghen tuông có phải là hèn nhát không?
Ghen tuông là rất phức tạp. Nó có nhiều thành phần trong đó. Sự hèn nhát cũng là một trong số đó; thái độ ích kỷ là một phần khác; ham muốn... -
10 kỹ năng & nguyên tắc giúp bạn trở thành chuyên gia
Kiến thức là vô cùng quan trọng và một điều tuyệt nhiên luôn đúng là nếu muốn thành công, bạn cần có một nền tảng kiến thức vững chắc. Tuy... -
Nếu không có thực lực, bạn chỉ là kẻ ăn bám
Dựa vào núi núi đổ, dựa vào người người chạy, chỉ có tự dựa vào chính mình mới là đáng tin cậy nhất. Ba mẹ có là ông nọ bà kia đi chăng nữa...
Tham khảo
Liên kết web
Phân loại
Báo chí
(55)
Văn hoá
(33)
Tâm lý
(29)
Tán nhảm
(27)
Công nghệ
(25)
Blog
(17)
Xã hội
(16)
Nghề nghiệp
(15)
Phim
(15)
Quora
(14)
Con người
(13)
Kinh doanh
(13)
Nhạc
(13)
Cuộc sống
(11)
Kỹ năng
(11)
Marketing
(11)
Công cụ
(10)
Lập trình
(10)
Lịch sử
(10)
Sách
(10)
Cặp đôi
(9)
Phát triển
(9)
Thiền
(8)
Tình yêu
(8)
Tản mạn
(7)
Sức khoẻ
(6)
Chính trị
(5)
Giáo dục
(5)
Hạnh phúc
(4)
Kim Dung
(4)
Kiếm hiệp
(4)
Mạng xã hội
(4)
Phát triển cá nhân
(4)
Phần mềm
(4)
Tiền tệ
(4)
Tài chính
(4)
Thực hành
(3)
Tâm linh
(3)
Quản lý công việc
(2)
Quản lý thời gian
(2)
Tiếp thị
(2)
Chăm sóc khách hàng
(1)
Làm việc
(1)
Lãnh đạo cá nhân
(1)
Nguỵ biện
(1)
Quản lý cá nhân
(1)
Thương hiệu
(1)
Tình dục
(1)